Mỗi Ngày Đều Làm Vạn Nhân Mê

Chương 26: Giới giải trí x Tinh tế

Chờ lần nữa tỉnh lại, Diệp Thanh Quân phát hiện mình đang nằm ở trên giường bệnh, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Kết quả tốt nhất khi bị cuốn vào vết nứt thời không chính là rơi vào một thế giới mới, kết quả khốn khổ nhất là bị nhốt bên trong không ra được, cậu vẫn tính là số may.

Tuy không biết bản thân cứ rời đi như vậy thì ai đến giải quyết cục diện rối rắm mình để lại.

Tiếp đó, hệ thống đem cốt truyện vừa mới tải được của thế giới này truyền vào trong đầu Diệp Thanh Quân.

Đây là một thế giới mang bối cảnh giới giải trí thời tinh tế, kể về câu chuyện một nhân vật chính bị bao nuôi, bị bao nuôi, vẫn là bị bao nuôi, sau đó đi lên con đường siêu sao tinh tế, có được mấy trăm triệu fans.

Mà vai diễn cậu đóng ở thế giới này chính là kim chủ cặn bã bao nuôi vai chính, cũng là tra công trong giai đoạn trước của truyện.

Sắc mặt Diệp Thanh Quân trắng bệch: “… Từ từ, rõ ràng đã nói là nam phụ ác độc kia mà !” Sao cậu lại thành tra công đầu truyện, đây không thuộc phạm vi chuyên môn của cậu!

Cậu còn tưởng rằng mình là nam phụ độc ác thích gây sự với vai chính. Đừng có mới thế giới thứ hai đã lệch khỏi quỹ đạo chủ tuyến được không!

[ Dù sao kí chủ là tùy thời bị đưa vào, không đúng nhân vật cũng không có cách nào ]

Hệ thống nói [ Cho nên kí chủ phải tận lực phá hoại cốt truyện nguyên tác, phải hoàn toàn đi ngược hướng với nguyên tác, như vậy mới có thể tìm được cơ hội rời đi ]

“Có đúng không…” Diệp Thanh Quân tuy có chút không vui, nhưng nghĩ lại tra công và nam phụ độc ác đều khiến cho người ta chê, hơn nữa cũng không khác nhau lắm, lúc này mới lên tinh thần.

Tiếp theo, hệ thống trải qua tính toán, tuyên bố nhiệm vụ mà cậu nhất định phải làm.

[ Nhiệm vụ chính 1: ‘Đá’ nam chủ ]

[ Nhiệm vụ chính 2: Bao nuôi 50 minh tinh ]

Diệp Thanh Quân khϊếp sợ rồi: “… Năm, Năm mươi?!” Cái này còn đáng ngờ hơn so với việc gϊếŧ một nghìn con tang thi lần trước. Trước tiên không nói đến vấn đề thận hư, bao nuôi nhiều người như vậy thật sự sẽ không phá sản sao! Mỗi ngày đều đối mặt với các loại Tu La tràng, Cung tâm kế* à!

Hệ thống tỏ vẻ đã trải qua nhiều lần tính toán, số lượng tuyệt đối không có sai sót, chỉ cần Diệp Thanh Quân đi làm liền nhất định có thể thành công trở về. Sau đó nói đến vấn đề phá sản, nhân vật cậu xuyên vào lúc này là em trai của tổng tài công ty bất động sản tinh tế, còn có mấy tinh cầu trên danh nghĩa, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện tiền bạc, bao nuôi một trăm minh tinh cũng không thành vấn đề.

Diệp Thanh Quân nghĩ đến bản thân hiện tại có tiền như vậy, đồng thời có thể là tra công bao nuôi nhiều minh tinh nhất từ trước đến nay, nói không chừng còn có khả năng phá vỡ kỷ lục truyện showbiz, tức khắc phấn chấn tinh thần.

Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên, là nam chủ Tống Gia và người đại diện của hắn đến đây.

Nam chủ Tống Gia là con riêng của một gia đình giàu có, bị đuổi ra khỏi nhà liền muốn tiến vào giới giải trí, lại bị kim chủ mà Diệp Thanh Quân xuyên vào mạnh mẽ bao nuôi. Vì thế nam chủ tâm cao khí ngạo cảm thấy lòng tự tôn đã bị sỉ nhục gì đó, nhưng vì tiền đồ nên không thể làm gì khác ngoài nhẫn nhịn.

Nhưng thật ra tên kim chủ này không ‘lên’ được, cho nên giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì.

Diệp Thanh Quân: “……” Cái gì thế! Sao lại tự ý khiến cho người ta không lên được như vậy!

Tuy kim chủ này đối xử không tệ với nam chủ, nhưng kỳ thực trong lòng hắn đã có bạch nguyệt quang, chỉ coi nam chủ là thế thân mà thôi. Hơn nữa, kim chủ và người anh trai kế thừa gia nghiệp của nam chủ còn là bạn bè. Tóm lại, nam chủ thường xuyên bị đủ kiểu người nhìn chằm chằm bằng ánh mắt khinh thường, đặc biệt là ánh mắt khinh bỉ của anh ruột mình khiến hắn khó có thể chịu đựng, nhiều lần nuốt giận vào bụng.

Sau đó, anh trai của kim chủ - công chính. Không sai! Lúc trước đã nói qua kim chủ này là em trai của tổng tài công ty bất động sản tinh tế… Nhưng tình cảm giữa hai anh em cũng không phải rất tốt, đoạn sau còn tuồn ra chuyện kỳ thực bọn họ không có quan hệ máu mủ.

Tiếp đó, kim chủ vì tài sản nên định ám hại anh trai hắn. Nam chủ phát hiện chuyện này liền nói cho công chính, vì vậy mưu kế của kim chủ không thành công, còn bị cảnh sát bắt đi, đưa đến tinh cầu xa xôi đi đào than.

Sau đó, hai người công chính và nam chủ liền nảy sinh tình cảm, kịch bản về sau chính là hướng đến truyện sủng.

Cốt truyện hiện tại là kim chủ mang theo nam chủ đi tham gia một tiệc rượu nào đó, sau khi uống say định giở trò với nam chủ. Nhưng mà nam chủ không biết rằng hắn không lên được, nhất thời kích động cầm bình hoa bên cạnh lên đập kim chủ… Vì thế hôm nay hắn đã bị đưa vào bệnh viện.

Diệp Thanh Quân: “……” Cứ cảm thấy là truyện máu chó nhưng lại làm người ta nghi ngờ tam quan của nhân vật chính. Hơn nữa, kim chủ cặn bã ở đâu! Kẻ cặn bã rõ ràng là nam chủ!

Lúc này, hai người kia được trợ lý mang vào.

Thanh niên mảnh khảnh, cao gầy cầm đầu chính là nam chủ của truyện -Tống Gia. Kỳ thực hắn lớn lên cũng chỉ thanh tú mà thôi, nhưng vì khí chất thanh cao kia nên thoạt nhìn rất có phong thái, đặc biệt giống với bạch nguyệt quang của kim chủ.

Người đại diện của hắn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vừa vào cửa liền xin lỗi, lôi kéo Tống Gia tỏ vẻ sẽ hầu hạ Diệp Thanh Quân thật tốt gì đó. Nhưng bản thân Tống Gia lại mang bộ dáng không tình nguyện, xin lỗi cũng hoàn toàn không thành tâm, ánh mắt nhìn cậu còn mang theo vài phần chán ghét không chút che giấu.

Dù sao trong quá khứ, tháng ngày lúc hắn làm con riêng vẫn rất không tồi, sau đó tiến vào giới giải trí cũng chưa chịu chút khổ nào đã được bao nuôi, cho nên vẫn còn giữ thái độ thanh cao vốn có… Có khả năng kim chủ vốn dĩ có chút máu M mới nâng đỡ hắn như vậy.

Diệp Thanh Quân vốn muốn cùng Tống Gia giải quyết vấn đề bao nuôi một cách lý trí, kết quả là vừa nhìn thấy cậu, thiếu niên ngốc nghếch này liền khó chịu. Rốt cuộc ai mới là người bị bao nuôi vậy! Bị bao nuôi cũng phải có tí tự giác mới đúng.

Hơn nữa, tuy nguyên chủ là một kim chủ, nhưng kỳ thực cũng chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi, không những trẻ tuổi, có tiền còn có giá trị nhan sắc cao, làm gì có chỗ nào bạc đãi Tống Gia.

“Tống Gia, mau đi gọt táo cho ông chủ Diệp.” Người đại diện đẩy đẩy Tống Gia, thấy thái độ kia của Tống Gia càng thêm kinh hồn táng đảm. Nhưng từ trước đến nay Tống Gia không nghe lời hắn khuyên, hắn cũng không có cách nào.

Động tác Tống Gia ấp a ấp úng đi rửa sạch quả táo, tùy tiện gọt mấy miếng vỏ liền đưa cho Diệp Thanh Quân. Cậu không có nhận, chỉ quay đầu nhìn về phía trợ lý bên cạnh, nói: “Về sau không cần lại để vị Tống tiên sinh này tới đây.”

Người khác còn chưa có thái độ gì, Tống Gia đã xù lông trước, trực tiếp ném quả táo xuống đất, chán ghét nhìn cậu nói: “Ngươi cho rằng ta nguyện ý đến đây hay sao? Nếu muốn ta đi, vậy bây giờ ta liền đi.” Nói xong liền không chút do dự bước nhanh ra khỏi phòng bệnh.

“Ông chủ Diệp, đây, đây là ý gì?” Trong lòng người đại diện loạn hết cả lên, nhưng chưa có được câu trả lời của Diệp Thanh Quân, hắn cũng không dám ra ngoài đuổi theo Tống Gia.

“Quan hệ giữa tôi và hắn hôm nay liền kết thúc.” Diệp Thanh Quân nói, đột nhiên cảm thấy hình tượng của bản thân đã biến thành tổng tài cao thượng, tức khắc thần thanh khí sảng.

Người đại diện khϊếp sợ, hắn biết tính cách của Tống Gia, nếu không phải trước đây vẫn luôn có kim chủ là ông chủ Diệp che chở, Tống Gia đã sớm đắc tội không biết bao nhiêu người. Hiện tại, ông chủ Diệp vậy mà muốn kết thúc mối quan hệ này, thế chẳng phải Tống Gia toi rồi sao.

Hắn vội vàng nói: “Ông chủ Diệp, bởi vì hôm qua Tống Gia uống quá nhiều rượu, không tỉnh táo mới nói ra lời như vậy, ngài không nên nhất thời kích động, tốt xấu gì hắn cũng đã theo ngài nhiều ngày tháng như thế…”

“Tôi rất rõ Tống Gia nghĩ thế nào, tôi cũng đã chịu đủ ông cố nội như hắn.” Diệp Thanh Quân nói: “Nếu không nhờ tình cảm trong quá khứ, chuyện hắn làm tôi bị thương anh cho rằng có thể giải quyết dễ dàng như vậy?”

Kỳ thực nếu không vì Tống Gia có hào quang vai chính, không dễ đắc tội, cậu đã sớm cho hắn đến tinh cầu xa xôi đào than.

Người đại diện thấy Diệp Thanh Quân tuyệt tình như thế, trong lòng biết hôm nay không có cách nào khiến cậu thu hồi quyết định này, đành phải từ bỏ ý định thuyết phục cậu, rời đi đuổi theo Tống Gia.

Trợ lý biểu tình khác thường, đánh giá Diệp Thanh Quân vài lần, nói: “Thiếu gia, ngài có muốn tôi đi hỏi thăm tình hình của Tống tiên sinh hay không?” Hắn biết lúc trước thiếu gia nhà mình thích tên Tống Gia kia cỡ nào, nói không chừng hiện tại là đang giận dỗi.

“Không cần.” Nhiệm vụ hoàn thành, tâm tình cậu bây giờ không tệ, sau đó để trợ lý đi thu thập một ít tư liệu về minh tinh tới, tỏ vẻ bản thân muốn bao nuôi tiểu thịt tươi khác, mới không thèm để ý tên Tống Gia kia.

Tuy trợ lý vẫn nghi ngờ là cậu đang giận dỗi, nhưng cũng nghe lệnh của cậu đi thu thập tư liệu.

Vết thương trên đầu Diệp Thanh Quân thật ra cũng không phải rất nặng, buổi chiều liền xuất viện, trở về biệt thự cao cấp của mình ở trên núi. Đây đúng là biệt thự cao cấp, liếc mắt một cái nhìn không tới điểm cuối… Dù sao bây giờ đã là tương lai, là một "thổ địa" có nhiều tinh cầu như vậy, xây biệt thự cao cấp lớn một chút cũng không khó khăn gì.

Bởi vì anh em bất hòa nên Diệp Thanh Quân ở một mình. Sau khi trở về, cậu cho người máy giúp việc dọn dẹp đồ đạc mà lúc Tống Gia ở tạm để lại, sau đó đóng gói gửi chuyển phát nhanh trả về.

Sau đó, cậu liền bắt đầu xem tư liệu về minh tinh mà trợ lý đưa cho, còn đều là video mang ảnh động 3D, cảm giác đặc biệt cao cấp.

Mở ra ảnh chụp minh tinh đầu tiên, Diệp Thanh Quân liền kinh ngạc đến ngây người. Trong hình là một thanh niên tóc đen mắt lam, gương mặt lớn lên đặc biệt tinh xảo, giá trị nhan sắc cao tới mức không giống nhân loại.

Ở tương lai, bởi vì các loại cải tạo gen, kỳ thực hiện tại cũng chưa có ai lớn lên xấu, nhưng giá trị nhan sắc cao đến trình độ này cũng quá nghịch thiên đi, người như vậy thật sự có thể tùy tùy tiện tiện bao nuôi sao.

Sau đó, Diệp Thanh Quân lên mạng tìm kiếm một hồi, tìm được ảnh đế gì đó nhan sắc càng đẹp hơn liền bình tĩnh lại.

Lại nói, sở thích của nguyên chủ cũng rất đặc biệt, có lẽ hắn thích kiểu hình dung mạo thanh tú một chút lại kiêu ngạo một chút.

Còn bạch nguyệt quang trong lòng nguyên chủ... Đến việc xuất hiện cũng chưa xuất hiện một lần nào trong truyện, cũng không biết đã chết hay là còn sống, hiện tại trước tiên không đáng kể.

Cuối cùng, Diệp Thanh Quân ôm tâm thái nghiêm túc thưởng thức cái đẹp, bỏ ra thời gian một buổi trưa thêm một buổi tối, từ một đống tư liệu lấy ra 50 người mới, cảm thấy đặc biệt tự hào, sau đó đem những tư liệu này đều đưa cho trợ lý, tỏ vẻ: “Tôi muốn bao nuôi những người này.”

Trợ lý đã sợ đến ngây người, sau đó nhìn Diệp Thanh Quân với ánh mắt bi thương.

Cậu bị hắn nhìn có chút thấp thỏm, nói: “Chẳng lẽ không được sao?”

“Không, được thì được … Nhưng mà.” Trợ lý nói: “Thiếu gia, coi như bị Tống tiên sinh tổn thương, ngài cũng không nên chơi đùa với thân thể của mình. Nhiều như vậy… thân thể ngài chịu nổi sao?”

Chuyện thân thể này không lên được thật ra chỉ có một mình nguyên chủ biết, cho nên trợ lý bắt đầu lo lắng liệu Diệp Thanh Quân có thể một đêm ngự mười nam sau đó tinh tẫn nhân vong hay không.

“Chuyện này không liên quan đến Tống Gia, chỉ là tôi đột nhiên muốn làm mà thôi.” Diệp Thanh Quân ho khan: “Lại nói, bao nuôi không nhất định phải giao lưu trên thân thể, cũng có thể giao lưu tinh thần gì đó.”

Trợ lý lại khuyên vài lần, nhưng thấy ý chí cậu kiên định như vậy liền không tiếp tục kiên trì nữa.

Sau khi trợ lý rời đi, Diệp Thanh Quân về phòng online, điều tra một chút rốt cuộc bản thân giàu bao nhiêu, lúc này mới phát hiện, vốn dĩ anh trai cậu - công chính còn có một công ty giải trí đặc biệt lớn trên danh nghĩa… Không trách lại có thể tùy tiện muốn bao nuôi ai thì bao nuôi, muốn nâng đỡ ai thì nâng đỡ, chính là tùy hứng như vậy.

Tuy rằng công ty là của công chính, nhưng dù sao hắn cũng là công chính, không thể làm bậy làm bạ, cho nên có giả thiết bị bệnh lãnh cảm.... Đúng là không phải anh em ruột nhưng hơn cả anh em ruột, ý trên mặt chữ.

Cơ mà sau khi công chính gặp gỡ Tống Gia liền tự nhiên lập tức khỏi bệnh, tốt như chưa bao giờ bị lãnh cảm _(:3"∠)_

------------------

Trong một biệt thự cao cấp ở Thủ đô tinh, đang có một thanh niên mặc đồ đen, biểu tình lãnh đạm ngồi trên sô pha ở cửa sổ sát đất, nghe thủ hạ báo cáo, có chút trào phúng mở miệng nói : “A? Ngươi nói đứa em trai kia của ta và tiểu minh tinh hắn bao nuôi nháo tung lên, hiện đang quyết định bao nuôi 50 minh tinh?”

Không sai, người này là công chính trong truyện, anh trai của kim chủ cặn bã - Diệp Dịch Hàn. Từ nhỏ hắn đã đặc biệt không ưa đứa em trai mà mẹ kế sinh ra, quan hệ giữa hai anh em rất căng thẳng, cơ bản chỉ có ngày lễ tết, lúc người thân sum vầy mới có thể thấy mặt nhau.

Sau khi biết đứa em trai kia không phải thân sinh, hắn càng liên hợp với Tống Gia, đưa cậu đi đào than ở tinh cầu bên cạnh.

Nhưng không biết xuất phát từ tâm lý gì, Diệp Dịch Hàn vẫn rất nguyện ý biết chuyện bên đó của em trai. Em trai hắn chơi bời càng nát, hắn liền càng vui vẻ, trợ lý kia cũng là do hắn phái tới.

“Đúng thế.” Thủ hạ nói: “Nhưng trong những người mà nhị thiếu gia lựa chọn, có mấy kẻ có chút vấn đề…”

“Đó là do chính hắn chọn, ta nghĩ hắn cũng rất nguyện ý chấp nhận hậu quả.” Diệp Dịch Hàn chậm rãi nhấp ngụm trà, liền đem chuyện này vứt sang một bên.

Lúc này, hắn còn chưa sinh ra ý định khác với Tống Gia, dù sao hắn rất khinh bỉ khẩu vị của em trai mình, cho nên cũng không có du͙© vọиɠ muốn xem một chút tiểu minh tinh kia lớn lên trông thế nào.

----------------

Giường trong phòng Diệp Thanh Quân lớn đến mức có thể để mười mấy người ngủ, nằm xuống mềm mại khiến cậu không muốn bò dậy, cứ như vậy ngủ một giấc ngon lành.

Tỉnh lại sau giấc ngủ, cậu liền nhìn thấy một loạt người đang đứng bên giường mình. Có mấy người ôm hoa tươi trong tay, bức màn ở cửa sổ sát đất bị kéo ra, ánh nắng buổi sớm chiếu vào bên trong, thanh âm du dương của đàn violin vang lên.

Diệp Thanh Quân mơ mơ màng màng, còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, liền có bốn, năm người chen tới. Tay của người nhanh nhất đã túm lấy cổ áo cậu, chỉ trong nháy mắt, cái áo sơ mi này liền bị cởi ra, mấy người kia gần như là ăn cướp giành lấy quần áo.

Diệp Thanh Quân: “CMN!?”

*Cung tâm kế: một bộ phim cung đấu của Trung Quốc.