Sư Tỷ Nổi Điên Quậy Đục Nước Toàn Tu Chân Giới

Chương 15

Nữ chính quả nhiên là tốt, tốt hơn nhiều so với cái tên họ Cố và họ Giang kia.

Tạ Khuynh mỉm cười, khóe môi khẽ nhếch, đôi mắt đen láy nhìn về phía Mộ Hàn Miên, toàn thân thả lỏng, xòe hai tay ra: “Ngài cứ tự nhiên?”

Mộ Hàn Miên im lặng hồi lâu, vừa thuận theo vừa miễn cưỡng nâng tay vận pháp, gã đặt ngón tay lên trán Tạ Khuynh, linh khí màu lam nhạt thấm vào, cuộn quanh nàng như từng sợi tơ mỏng, dần dần len lỏi vào cơ thể nàng.

Tạ Khuynh có thể cảm nhận được cách gã vận khí rất nhẹ nhàng, khiến nàng thấy thoải mái, nam nhân này quả nhiên là một đóa hoa yêu kiều, bên trong ấm áp dịu dàng như nước.

Dụ Nhiễm Nhiễm lùi lại hai bước, lòng có chút dao động, nhìn người khác thi triển pháp thuật thật khiến nàng ấy ngưỡng mộ, nàng ấy cũng muốn mau chóng lớn mạnh.

Trong thức hải, Mộ Hàn Miên chỉ thấy một mảnh đen kịt, gã không tin, lại dò xét lần nữa vào kinh mạch của Tạ Khuynh, phát hiện đường đi đều bị chặn.

Không trúng độc, không bị trúng tà, cũng không trúng cổ.

Chỉ có một giọt ma huyết trong cơ thể Tạ Khuynh đang nhảy múa không ngừng, thật khiến người ta ngứa mắt.

“Đỉnh thật.”

Mộ Hàn Miên im lặng đến mức tai ai cũng có thể nghe thấy.

Nửa nén hương sau, gã nghi ngờ cuộc đời mà thu tay lại, linh lực ngừng vận chuyển, Tạ Khuynh cũng tỉnh táo lại.

Dụ Nhiễm Nhiễm lo lắng hỏi: “Thế nào rồi, Mộ tiên sư?”

Mộ Hàn Miên muốn nói rồi lại thôi, muốn thôi rồi lại nói: “Một hiện tượng lạ lùng.”

—— Lạ đến mức vụn nát.

Đối với đánh giá này, Tạ Khuynh vẫn có thể nở nụ cười: “Ngài có hứng thú không?”

Mộ Hàn Miên: “Tuyệt không thể tả.”

Căn cứ vào tình trạng thực tế của Tạ Khuynh, Mộ Hàn Miên kê đơn bốc thuốc, gã mở ngăn bí mật, từ một tủ thuốc to kềnh lấy ra vài lọ đan dược.

“Mỗi ngày uống một viên, giá hữu nghị giảm còn 99%, tổng cộng 99 viên thượng phẩm linh thạch.” Mộ Hàn Miên nói.

Nàng là người rất giàu có sao?

Tạ Khuynh muốn phun ra một ngụm máu già, bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ có một viên thượng phẩm linh thạch thôi.”

Vẫn là viên Mộ Hàn Miên đưa cho nàng lúc trước.

Dụ Nhiễm Nhiễm có lòng muốn trả giúp Tạ Khuynh, nhưng cũng không có đủ số linh thạch cao như vậy, nàng ấy nhìn Mộ Hàn Miên, làm nũng: “Mộ tiên sư, ngài thông cảm một chút đi mà?”

Thiếu nữ dung mạo xinh đẹp, linh động đáng yêu, bất cứ ai nhìn cũng sẽ động lòng vài phần, nhưng Mộ Hàn Miên thì không.

Gã nhàn nhạt đáp: “Ngay cả chưởng môn đến cũng là mức giá này.”

Tạ Khuynh lắm miệng: “Vậy sư tôn ta thì sao?”

“Giảm một nửa.”

Sắc mặt của Mộ Hàn Miên lạnh đi vài phần, hiển nhiên là có oán hận rất lớn đối với Phong Hưu.

Nguyên nhân không phải vì gì khác, các kiếm tu khác chỉ ăn cắp dược liệu, còn Phong Hưu không chỉ ăn cắp dược liệu mà còn ăn cắp cả người, đã vậy còn từng trêu ghẹo Mộ Hàn Miên.

Phong Hưu khi đó đã nói thế này: “Nếu như Mộ Hàn Miên là nữ nhân thì tốt rồi, ai lại không thích hôn tiểu y sư chứ?”

Phong Hưu hiển nhiên là muốn ăn đòn, vì vậyhắnbị Mộ Hàn Miên ném thẳng ra khỏi sơn cốc, rồi mới lập ra tấm biển “Kiếm tu và chó không được vào”.