Cô mới vừa mở mắt ra còn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng, không phân biệt được chính mình đang ở nơi nào. Cho đến khi nhìn thấy hai đôi mắt lớn giống quả nho tím đang nhìn về phía mình.
Chu Thiếu Ngu ghé vào trên cái giường nhỏ, nhìn thấy Ôn Dụ Đóa tỉnh, vui mừng nhếch môi cười.
"Ya…… Ya……"
Trong miệng hắn vẫn đang lẩm bẩm, không biết đang nói cái gì.
"Tiểu Ngư, buổi sáng tốt lành!" Ôn Dụ Đóa vẫn nằm trên giường, lười nhác chào hỏi.
Đáng tiếc nhãi con này không có cho cô cơ hội ngủ nướng. Hắn lăn hai vòng về phía Ôn Dụ Đóa, đầu nhỏ "Bụp" một tiếng đυ.ng vào thanh rào chắn trên giường, trong chớp mắt cái trán đã đỏ một mảnh.
"Oa......oa....."
Chu Thiếu Ngu vừa đau vừa tức, không muốn tiếp tục nằm trên cái giường nhỏ này nữa. Đôi mắt ướt dầm dề nhìn chằm chằm Ôn Dụ Đóa, giống như đang muốn cô bế lên.
Cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến, Ôn Dụ Đóa lập tức bế Chu Thiếu Ngu đặt trên giường lớn.
Cô nhẹ cào thịt cổ ngắn ngủn vủa hắn, Chu Thiếu Ngu rụt cổ "Ha ha" cười ra tiếng, l*иg ngực run lên.
"Bạn nhỏ, con có thể tự chơi một mình để mẹ đi đánh răng rửa mặt được không?"
Chu Thiếu Ngu nghe không hiểu, nhưng trực giác nói cho hắn biết đây không phải lời tốt gì, nụ cười hoàn toàn biến mất.
Ôn Dụ Đóa bất đắc dĩ nói: "Ngày hôm qua, mẹ có mua cho con một em gái mang về nhà. Con có muốn chơi cùng em gái không?"
Ôn Dụ Đóa lấy ra một con búp bê bò có đôi tai nhỏ màu cam đang ngậm núʍ ѵú trong miệng. Sau lưng còn có hai cái cánh, nó mặc một chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ trông cực kì đáng yêu.
Trong nháy mắt Chu Thiếu Ngu đã bị hấp dẫn sự chú ý.
"Em gái rất thông minh, nó sẽ vặn mông, sẽ ca hát còn sẽ bò tới bò lui trên mặt đất."
Ôn Dụ Đóa mở ra công tắc sau lưng búp bê tập bò, nó vặn mình bò trên nệm mềm mại. Cô bấm vào điều khiển từ xa, búp bê bò lại phát ra bài hát thiếu nhi.
Ôn Dụ Đóa bế Chu Thiếu Ngu đặt đối diện với búp bê tập bò, để hắn và con búp bê bốn mắt nhìn nhau: "Con cùng em gái chơi với nhau một lúc, mẹ đánh răng rồi lập tức ra ngay."
Ôn Dụ Đóa vừa đánh răng vừa trông chừng Chu Thiếu Ngu.
Chỉ thấy nhãi con kiêu ngạo, thích chơi xấu trước mặt nằm rất ngoan ngoãn, nhìn chằm chằm "Em gái" nhích tới nhích lui. Con búp bê bò đến trong tầm tay Chu Thiếu Ngu, hắn lại rụt tay lại, cách nó rất xa, khuôn mặt có chút lo lắng, không dám đi sờ.
Ôn Dụ Đóa: "……"
Nhãi con là đang sợ hãi sao?
Cô nhanh chóng rửa mặt xong, khi đi ra lại phát hiện Chu Thiếu Ngu chẳng có sợ hãi chút sợ hãi nào. Hắn cầm lên búp bê bò trực tiếp bỏ vào trong miệng, gặm cắn hai dây anten nhỏ trên đỉnh đầu……
Ôn Dụ Đóa không còn gì để nói bế Chu Thiếu Ngu lên, lấy búp bê từ trong miệng hắn ra. Cũng may tối hôm qua khi mua về cô đã khử trùng món đồ chơi này.
Cô bế Chu Thiếu Ngu đi xuống lầu một nhà ăn, trên bàn cơm đã dọn xong bữa sáng đầy đủ phong phú: Bít tết, lạp xưởng nướng, bánh sừng bò mini, bánh quế, salad rau húng quế, sữa chua, trái cây……