Xuyên Thành Mẹ Kế Hào Môn Của Nam Chủ Bé Con

Chương 3

Bề ngoài của cô cùng với kiếp trước giống nhau như đúc, ngũ quan thanh tú, đuôi mắt hơi hếch lên, tóc và màu mắt đều là thiên nhiên màu nâu đậm.

Không thể nghi ngờ gương mặt này rất có vốn liếng, căn bản không cần trang điểm đậm vào làm gì. Cô bế Chu Thiếu Ngu đặt lên trên giường em bé, Chu Thiếu Ngu rầm rì hai tiếng không có khóc, cô liền đi phòng vệ sinh tẩy trang rửa mặt.

Hệ thống: "Tôi đem mấy quyển sổ tay nuôi con đặt trên giao diện hệ thống, khi nào cô rảnh thì có thể mở ra xem. Đúng rồi, nếu thuận lợi mà nói, chờ tập đoàn Chu thị vượt qua khó khăn này, vận khí của cô cũng tích lũy đã đủ, chắc chắn Chu Tri Việt sẽ đưa ra đề nghị ly hôn với cô. Nếu ly hôn thì sẽ bồi thường cho cô một số tiền kếch xù!"

Ôn Dụ Đóa dựng lỗ tai lên: "Bồi thường kếch xù?"

Hệ thống: "Ha ha, số tiền này chắc chắn là cả đời cô cũng xài không hết! Chu gia là nhà giàu số một trong thành phố A, hiện giờ chỉ là tạm thời có cái cửa ải khó khăn nho nhỏ mà thôi, không cần phải lo lắng, tất cả rồi sẽ trở thành quá khứ!"

Trong nháy mắt Ôn Dụ Đóa bị choáng váng đầu óc vì hạnh phúc: "Cả đời cũng xài không hết tiền. Ta tới đây!"

Cô nhanh chóng tháo trang sức rửa mặt, rồi đi tới bên cạnh giường em bé, chỉ thấy Chu Thiếu Ngu đang bẹp miệng lên, giây tiếp theo chắc chắn chuẩn bị khóc.

Ôn Dụ Đóa nhanh chóng bế Chu Thiếu Ngu lên, Chu Thiếu Ngu dùng tay nhỏ mum múp vỗ vỗ trên ngực Ôn Dụ Đóa. Tròng mắt hắn vừa đen vừa sáng, tóc xoăn xoăn rất xinh đẹp, nếu nhìn dưới ánh mặt trời tóc đen có một màu vàng óng khi ẩn khi hiện.

Ôn Dụ Đóa nhịn không được giơ “Ma trảo” sờ lên mái tóc xoăn trên đầu bé con mềm mềm mại mại. Tóc Chu Thiếu Ngu vừa mềm vừa mỏng, sờ lên cực kì thoải mái.

"Chu Thiếu Ngu? Con có nhũ danh không? Hay gọi con là tóc xoăn nhé?”

Chu Thiếu Ngu dẩu dẩu cái miệng nhỏ, giống như không đồng ý.

"Vậy gọi con là Tiểu Ngu hay Tiểu Ngư, được không?” Ôn Dụ Đóa dùng biểu cảm phong phú trên mặt biểu thị ý đồ câu thông với Chu Thiếu Ngu.

Tuy rằng Chu Thiếu Ngu nghe không hiểu rõ nữ nhân kỳ quái này đang nói cái gì, nhưng nhìn đến cô ra sức nhe răng trợn mắt chọc hắn vui vẻ, nhịn không được nhếch môi cười hắc hắc.

"Thì ra con thích cái tên này! Vậy được, từ nay về sau mẹ sẽ gọi con là Tiểu Ngư nhé."

Một lớn một nhỏ thương lượng xong chuyện đặt lấy nhũ danh, trong đầu hệ thống đúng lúc ra tiếng: "Ký chủ, đã đến thời gian Tiểu Ngư uống sữa. Tôi đã đặt trên giao diện hệ thống một thời gian biểu của em bé sáu tháng tuổi, vì thấy hiện tại cô không có kinh nghiệm nuôi con, cho nên yêu cầu cô dựa theo tờ thời gian biểu này sắp xếp hoạt động sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Ngư. Khi cô nuôi con đã thuần thục, sẽ căn cứ vào tình trạng của bé con để sửa chữa."

Ôn Dụ Đóa cẩn thận đọc thời gian biểu nghỉ ngơi và hoạt động.

[5:00 uống sữa tiếp tục ngủ, 8:30 uống sữa / ăn dặm, 9:00 hoạt động ngoài trời, 10:30 nghỉ ngơi một lát, 12:00 uống sữa / ăn dặm, 13:30 ngủ trưa, 16:00 uống sữa/ ăn dặm, 16:30 hoạt động ngoài trời, 18:00 nghỉ ngơi một lát, 19:30 tắm rửa, 20:00 uống sữa, 21:00 ngủ ]

Ôn Dụ Đóa ngước mắt nhìn lên đồng hồ điện tử trên tường, thời gian hiện tại là 15:45, vừa vặn chuẩn bị cho Tiểu Ngư uống sữa.