Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 66: Hi Vọng

“Ta ta……” Nam nhân ấp úng không chịu nói.

“Mang hắn về Tô phủ, hắn không nói cũng phải nói.” Tô Khuynh Hoạ nói.

Mang hắn về Tô phủ, cho dù Tô Khuynh Thành là Đích tiểu thư thì đã sao. Sự thật trần trụi phơi bày ra trước mắt, cô ta còn muốn chối cãi ư?

Nhị điện hạ Thương Kình kinh ngạc. Chẳng lẽ nam nhân này có quan hệ với Tô phủ sao? Là người Tô phủ hãm hại Tô Khuynh Hoạ? Rốt cuộc Tô Khuynh Hoạ ở Tô phủ đã chịu bao nhiêu uất ức?

“Như vậy cũng được.” Nhị điện hạ cười, còn có trò hay để xem.

Nam nhân sợ hãi muốn chết, khẩn cầu: “Đại hiệp tha mạng cho ta đi mà. Xin đừng mang ta về Tô phủ. Như vậy ta chỉ còn con đường chết.” Hắn làm hỏng việc đến mức này còn dám trở về. Huống chi là bị Tô Khuynh Hoạ bắt trở về. Đích tiểu thư không thể nào không đánh chết mình.

Nhưng Tô Khuynh Hoạ và Nhị điện hạ nào đếm xỉa đến hắn. Nhị điện hạ trực tiếp chỉ kiếm vào cổ hắn, để hắn tự trở về.

Về đến Tô phủ, mọi người thấy nàng mang theo hai nam nhân cùng trở về. Một trong hai người còn bị thương ở tay, máu tươi chảy thành dòng. Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tô Khuynh Hoạ vô cùng tức giận. Trinh tiết của nàng thiếu chút đã bị huỷ. Đối với nữ tử mà nói, trinh tiết quan trọng như tính mạng. Tô Khuynh Thành lại có tâm địa ngoan độc như vậy.

Nam nhân quỳ gối trong phòng khách. Tô Vương Gia và Chương thị cũng đã đi ra. Nhìn chuyện đang xảy ra trước mặt, không hiểu Tô Khuynh Hoạ lại đang muốn làm chuyện quái quỷ gì.

Chuong thị nhướng mày nói: “Khuynh Hoạ, sao con lại đưa hai nam nhân về thế này?” Ý nghĩ đầu tiên của Chương thị chính là Tô Khuynh Hoạ trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, còn không biết liêm sỉ đưa theo hai nam nhân về nhà.

Mà một trong hai nam nhân trông vô cùng anh tuấn. Nhìn rất quen mắt, nhưng lại không nhớ đã gặp ở đâu.

Chương thị không nhận ra Nhị điện hạ, Tô Vương Gia sao có thể không nhận ra? Lúc nhìn đến Nhị điện hạ, Tô Vương Gia bối rối muốn hành lễ lại bị Nhị điện hạ âm thầm ngăn lại. Để ông ta giả vờ không biết mình.

Tuy Tô Vương Gia không biết Nhị điện hạ đang giở trò gì, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo.

“Mẫu thân, hắn giả mạo người của nội cung. Nói Thái Tử điện hạ triệu con vào cung, nhưng lại đưa con đến nơi vắng vẻ muốn vũ nhục con. May mắn được Thương Kình công tử trượng nghĩa cứu giúp, Khuynh Hoạ mới không sao.”

Tô Vương Gia và Chương thị khϊếp sợ.

Khϊếp sợ qua đi, nội tâm Chương thị lại cảm thấy đáng tiếc. Nếu như vị Thương Kình công tử quen mặt này không xuất hiện, thì Tô Khuynh Hoạ đã không giữ được danh dự. Cả đời cô ta cũng đừng mơ gả cho Thái Tử điện hạ nữa, đáng tiếc, thật là đáng tiếc mà.

Tô Khuynh Hoạ sao không biết Chương thị đang nghĩ gì. Tô Khuynh Hoạ âm thầm bực dọc. Quả nhiên là mẹ con giống nhau, đều cùng một đức hạnh.

Tô Vương Gia khϊếp sợ: “Giả truyền khẩu dụ của Thái Tử điện hạ là tội lớn, còn dám có ý muốn không an phận đối với con, thật sự là tội càng thêm tội. Con không tìm hung thủ đứng sau chuyện này, còn đưa hắn về đây làm gì?”

“Bởi vì hung thủ đứng sau chuyện này đang ở ngay trong Tô phủ.” Tô Khuynh Hoạ quả quyết cười nói.

Tô Vương Gia tròng mắt hơi híp lại, nhìn về phía Chương thị. Chương thị dùng ánh mắt ý bảo mình không làm việc này. Tô Vương Gia đại khái đã hiểu, hẳn là Tô Khuynh Thành làm. Tô phủ không phải nơi người bình thường có thể tuỳ tiện ra vào. Tô Khuynh Hoạ vừa đến kinh thành không lâu, cũng không đắc tội ai, cũng chỉ có thể là người Tô phủ ra tay.

Nhưng Tô Khuynh Thành là con gái ông ta yêu thương nhất. Ông ta đem toàn bộ hy vọng đặt lên người nàng.