Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 43: Cố Ý

Mọi người đều gọi tỳ nữ bên cạnh Chương thị là Mộc cô cô. Bà ta là tỳ nữ thân cận của Chương thị, là hạ nhân có quyền lực cao nhất, đương nhiên sẽ mắt chó nhìn người thấp, khí diễm kiêu ngạo.

“Tiểu Trà, ngươi làm mẫu một lần cho Đại tiểu thư xem.” Mộc cô cô nói.

Tỳ nữ Tiểu Trà bên cạnh Tô Khuynh Thành có chút không tình nguyện, bĩu môi quỳ xuống đối với Mộc cô cô làm lễ nghi quỳ bái một lần.

“Đại tiểu thư, người nhìn rõ chưa? Làm được chưa?” Mộc cô cô khinh miệt nhìn Tô Khuynh Hoạ.

Tỳ nữ Tiểu Trà bất mãn lại vểnh môi lên: “Mọi người đều là người trưởng thành, dĩ nhiên đều biết.”

Thanh Thanh nghe lời cố ý chế nhạo này xong hết sức tức giận. Nhưng lại không thể làm được gì, bọn họ là người Vương Gia phái tới dạy quy củ cho Đại tiểu thư, bọn họ hiện tại có quyền rất lớn.

Tô Khuynh Hoạ ngạo khí câu nơi khoé miệng. Đối Mộc cô cô làm động tác quỳ xuống.

Mộc cô cô và tỳ nữ Tiểu Trà quả nhiên là nhặt xương trong trứng. Tô Khuynh Hoạ đã làm rất khá, nhưng bọn họ cứ cố ý làm khó.

“Làm lại.”

Tô Khuynh Hoạ nén giận, làm lại lần nữa.

“Nâng đầu lên chút, lưng còng thành dáng vẻ gì vậy, không có lấy một điểm giống danh môn khuê tú.” Tỳ nữ Tiểu Trà chán ghét liếc Tô Khuynh Hoạ.

“Cao quá, ngươi làm gì vậy?” Mộc cô cô cầm gậy đánh một hèo vào lưng Tô Khuynh Hoạ.

“Mộc cô cô bà! Sao có thể đánh tiểu thư nhà ta chứ?” Thanh Thanh đau lòng ôm lấy Tô Khuynh Hoạ: “Tiểu thư, tỷ đau không?”

Tô Khuynh Hoạ từng luyện võ, so với tiểu thư khuê các, thân thể tất nhiên có thể chịu được một chút đòn. Chút đau đớn này, nàng có thể nhịn được. Chỉ là so với việc chịu đau đớn thể xác, nàng càng không cách nào dễ dàng tha thứ cho việc tự tôn bị giẫm đạp.

Hai tỳ nữ này căn bản là đang cố ý bới móc, bọn họ đều muốn giáo huấn mình.

Nhưng khổ liền khổ, Tô Khuynh Hoạ nàng không có bất kỳ thế lực nào trong phủ, ai cũng có thể khi dễ nàng. Tô Khuynh Hoạ căm hận cắn chặt môi, loại khuất nhục này nàng tuyệt đối sẽ không tiếp nhận lần thứ hai.

Tô Khuynh Hoạ ẩn nhẫn, nàng biết hiện tại phản kháng đối với nàng là không có lợi, nàng thể nào cũng phải vượt qua, về sau lại trừng trị bọn họ.

Mộc cô cô cùng Tiểu Trà thấy Tô Khuynh Hoạ có thể chịu đựng như vậy. Đánh thế nào nàng cũng không phản kháng, tâm tình vốn vui vẻ lại trở nên mất hứng.

Cùng một động tác làm hơn mười lần mới đến lễ nghi tiếp theo, dâng trà.

Khoảnh khắc Tô Khuynh Hoạ đứng dậy, phần lưng bị họ đánh mấy cái thiếu chút nữa đã đứng không vững.

Mộc cô cô cùng Tiểu Trà lén lút trộm cười.

Ngay lúc này Tô Khuynh Thành lại cố ý đến xem náo nhiệt.

“Ái chà, các người đều ở đây à, nhanh như vậy đã đến dạy quy củ cho Đại tỷ. Đại tỷ là người thôn quê, các người phải khoan dung cho tỷ ấy nhiều hơn mới đúng.” Tô Khuynh Thành cười đi tới.

Mộc cô cô và Tiểu Trà trông thấy Đích tiểu thư đến, quy củ hành lễ, thái độ khác hoàn toàn khi đối với Tô Khuynh Hoạ.

“Đích tiểu thư, vì chuẩn bị tiết mục chúc mừng trong yến hội của Thái Tử, bận rộn đủ loại, người không ở trong phòng nghỉ ngơi, sao lại tới đây?” Mộc cô cô nịnh nọt lấy lòng.

“Không sao, ta vừa luyện đàn xong, nghĩ rằng nên đến thăm Đại tỷ.” Tô Khuynh Thành thú vị nhìn Tô Khuynh Hoạ nói tiếp: “Đại tỷ, sao trông tỷ như buồn bã không vui, có phải bọn họ đối với tỷ không tốt không?”

Tô Khuynh Hoạ khẽ cười: “Nhị muội nói đùa rồi, học quy củ nghiêm khắc một chút có là gì?”

“Trong toàn bộ phủ Vương Gia này, người có lễ nghi tốt nhất, không thua gì nữ tử nội cung chính là Đích tiểu thư. Người đến chỉ dạy cho Đại tiểu thư có lẽ càng thêm thoả đáng.” Mộc cô cô đánh chủ ý xấu.

Ngược lại những lời này lại rất được lòng Tô Khuynh Thành. Nàng vừa hay mượn cơ hội lần này giáo huấn Tô Khuynh Hoạ một chút. Cô ta hại mình thảm như vậy, phải cho cô ta biết tay.