“Mẫu thân, người đối với con tốt như vậy, Nhị muội sẽ không ghen tị chứ.” Tô Khuynh Hoạ cố ý nói.
“Nha đầu ngốc, con trước kia ở nông thôn chịu nhiều khổ sở như vậy, ta đối tốt với con một chút không phải rất bình thường sao.” Đúng là cái đồ ngốc, cho nó độc dược nó còn không biết, vẫn còn cảm kích mình, Chương thị nén cười.
Tô Khuynh Hoạ lại sớm đem ánh mắt của Chương thị thu vào đáy mắt, chẳng qua là không đổi thanh sắc phối hợp diễn kịch cùng bà ta.
Thuỷ phấn yên chi này thả thứ gì vào bên trong, nàng sẽ không biết sao? Thật buồn cười! Bên trong có thể đã cho mẫn thuốc bột làm khuôn mặt bị ngứa, Tô Khuynh Hoạ vừa nghe qua liền nhận ra ngay.
Sau khi Tô Khuynh Hoạ cùng Chương thị hàn huyên khách sáo vài câu, liền đội ơn rời đi.
Tô Khuynh Hoạ trở về Lan Đinh Viện, liền đem son phấn mà Chương thị tặng tuỳ ý ném trên mặt bàn. Thị nữ Thanh Thanh trông thấy son phấn quý báu như thế, kinh ngạc chạy tới cầm lên xem xét tường tận.
“Tiểu thư, thuỷ phấn yên chi quý báu như vậy, tỷ lấy được ở đâu vậy?”
Tô Khuynh Hoạ liếc qua son phấn kia nói: “Là Vương Phi thấy ta đáng thương nên đưa cho ta.”
“Vương Phi đối với người thật tốt, Đích tiểu thư sợ là cũng không có.” Thanh Thanh hâm mộ nói.
“Bà ấy cho ta thật là lãng phí, nếu có dư tiền còn không bằng đi cứu giúp dân chúng đói khổ.” Tô Khuynh Hoạ trào phúng cười nói.
Thanh Thanh ngạc nhiên nói: “Tiểu thư, thuỷ phấn yên chi này tỷ không định dùng ư?” Thanh Thanh không thể tin được, thứ đồ tốt thế này, Tô Khuynh Hoạ vì sao lại không dùng, cũng quá lãng phí đi.
Tô Khuynh Hoạ buồn cười nói: “Sao thế? Muội muốn dùng à? Tỷ sẽ đưa cho muội.”
Thanh Thanh sợ hãi lập tức quỳ xuống, nói: “Tiểu thư, nô tỳ không phải có ý này.”
Tô Khuynh Hoạ không biết nên khóc hay cười: “Mau dậy đi, cũng chỉ có muội xem ta là Đại tiểu thư.” Tại phủ Vương Gia này, nàng chẳng qua chỉ là một Đại tiểu thư hữu danh vô thực, đến hạ nhân quét sân cũng đều không cho nàng thể diện.
“Tiểu thư, tỷ là chủ tử của nô tỳ, muội mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, Thanh Thanh nhận tỷ rồi.” Tô Khuynh Hoạ mặc dù trong phủ không quyền không thế, nhưng đối với mình thật sự rất tốt, Thanh Thanh rất cảm kích.
Tô Khuynh Hoạ có chút cảm động, cả đời nàng chỉ vì báo thù mà sống, chưa bao giờ có bạn bè, cũng không có ai thật lòng với nàng.