Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 25: Hoài Nghi

“Đồ ăn ở Tô vương phủ rất sạch sẽ, bọn ta ăn vào đều không có vấn đề gì, sao nữ nhi của ta lại dị ứng được?” Chương thị hỏi.

Ngự y sau khi suy nghĩ nói: “Vậy cũng có thể là vật trang trí bên ngoài, vi thân kê cho tiểu thư vài thang thuốc ngừng ngứa.”

“Vật trang trí bên ngoài?” Nội tâm Chương thị đã có hoài nghi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào người Tô Khuynh Hoạ. Nha đầu chết tiệt kia vừa vào phủ, liền xảy ra nhiều chuyện như vậy, đây cũng là quá trùng hợp rồi.

Thế nhưng Tô Khuynh Hoạ có loại can đảm này ư? Chương thị vẫn có chút nghi hoặc. Vì nhìn vào bề ngoài Tô Khuynh Hoạ, chính là nha đầu nông thôn, bình thường cũng là vâng vâng dạ dạ.

Tô Khuynh Hoạ đương nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của Chương thị, giả vờ thành điệu bộ sợ hãi lo lắng.

“Nhị muội, mong muội sớm khoẻ lại, cũng không biết nguyên nhân gì, làm sao lại dị ứng thành bệnh sởi vậy chứ.”

Chương thị chán ghét nhìn Tô Khuynh Hoạ, một nha đầu nhát gan sợ phiền phức, làm sao dám làm loại chuyện này. Một khi bị phát hiện cô ta hại phi tử tương lai của Thái Tử, tội này đủ để cô ta rơi đầu.

Ngự y viết xong đơn thuốc, giao lại cho hạ nhân Tô vương phủ đi lấy thuốc, cũng đem cách dùng thuốc giao cho Chương thị.

Ngự y dặn dò: “Bệnh này không thể tiếp tục gãi nữa, bằng không mặt sẽ bị gãi nát.”

Chương thị thút thít nỉ non nói với Tô Khuynh Thành: “Lời ngự y vừa nói con đã nghe thấy rồi chứ? Đừng có lại gãi mặt nữa.”

Tô Khuynh Thành gật đầu, âu sầu nói: “Từ giờ nữ nhi sẽ không gãi loạn nữa, nữ nhi sẽ nghe lời.”

Nàng sao còn dám gãi nữa, vừa rồi Thái Tử điện hạ chán ghét nàng như vậy. Nàng nhất định phải nhanh chóng hồi phục, mới có thể lần nữa được Thái Tử yêu thích.

Tô Khuynh Hoạ nhịn cười, lo lắng nói: “Nhị muội, đại tỷ thật lòng hy vọng muội sớm khỏe lại.”

Tô Khuynh Thành hận Tô Khuynh Hoạ thấu xương, vừa rồi Thái Tử điện hạ phiền chán mình, nhưng đối với Tô Khuynh Hoạ lại lấy lòng đủ kiểu.

Cục tức này Tô Khuynh Thành nàng không thể nhịn, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng chịu loại tức giận thế này.

Có thể nàng vẫn đang muốn giả vờ ôn nhu, nàng trước mặt người ngoài vẫn luôn là hình tượng đoan trang hiền lành.

Cho dù hôm nay, gặp phải chuyện huỷ dung này, nàng cũng không thể vô phép vô tắc, nếu không chỉ làm Tô Khuynh Hoạ thêm đắc ý.

Tô Khuynh Thành cười cười: “Đa tạ đại tỷ quan tâm, Khuynh Thành sẽ khoẻ lại nhanh thôi.”

“Khuynh Hoạ không quấy rầy nhị muội nữa.” Tô Khuynh Hoạ phép tắc lui ra ngoài.

Ngoài cửa Thanh Thanh chạy đến đón, lo lắng hỏi: “Đích tiểu thư thế nào? Không sao chứ?”

Tô Khuynh Hoạ cười nói: “Có ngự y ở đây, có thể có chuyện gì được, qua một thời gian nhất định sẽ tốt thôi.” Tô Khuynh Hoạ chỉ muốn giáo huấn một chút thôi, dùng gậy ông đập lưng ông.

Thanh Thanh gật đầu, không nói chuyện, chỉ yên lặng đi theo sau lưng Tô Khuynh Hoạ.

Tô Khuynh Thành thấy Tô Khuynh Hoạ rời khỏi phòng, liền lộ nguyên hình, hận nghiến răng.

“Phụ thân, mẫu thân, mặt của con biến thành như vậy, nhất định là tiện tỳ kia làm hại, nhất định là nó.”

Tô Khuynh Thành cho rằng mình bị chính Tô Khuynh Hoạ làm hại, nàng vừa đến phủ liền xảy ra chuyện như vậy.