Thái Tử điện hạ còn có thể yêu thích nàng sao? Còn có thể lập nàng làm Thái Tử Phi sao?
Nghĩ vậy, Tô Khuynh Thành khẩn trương nói: “Thái Tử điện hạ, Khuynh Thành chỉ là vết thương nhỏ, mấy ngày nữa sẽ khôi phục.”
Thái Tử điện hạ có chút ghét bỏ nhìn Tô Khuynh Thành, không muốn để nàng lộ mặt ra, tránh dọa người khác.
“Ngự y, ngươi khám cho Khuynh Thành xem, mặt nàng ấy rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” Thái Tử phân phó cho ngự y.
Ngự y quy củ quỳ gối trước giường Tô Khuynh Thành, bắt mạch xem bệnh cho nàng. Sau đó, ngự y nói khẽ: “Khuynh Thành tiểu thư, có thể lộ mặt ra ngoài cho ta xem một chút không?”
Tô Khuynh Thành trốn trong chăn, sợ hãi lắc đầu: “Không được, không được, các người đi hết đi.”
Tô Khuynh Thành vô cùng sợ hãi người khác nhìn thấy mặt mình, như vậy sẽ huỷ đi danh xưng đệ nhất mỹ nhân của nàng.
Tô Vương Gia cùng Chương thị lo lắng khuyên nhủ: “Khuynh Thành, đừng cáu kỉnh làm loạn, chữa mặt cho tốt mới đúng chính sự.”
“Nhưng mà…… Thái Tử điện hạ……” Tô Khuynh Thành sợ hãi Thái Tử điện hạ nhìn thấy bộ dạng kinh khủng này.
Nàng không muốn Thái Tử điện hạ chứng kiến, Thái Tử điện hạ cũng không muốn chứng kiến, cố ý lui về sau mấy bước.
“Bổn cung trước hết hồi cung, ngự y ngươi khám chữa bệnh cho nàng ấy thật tốt, nhất định phải chữa khỏi mặt cho nàng.”
Nàng tương lai có thể chính là Thái Tử Phi, nếu gả cho hắn với gương mặt như thế này, hắn sợ bản thân buồn nôn chết.
Sau khi nói xong, Thái Tử không nhìn đến mọi người lấy một cái, lại không biết vì sao nhìn thoáng qua Tô Khuynh Hoạ. Thái Tử cười cười với Tô Khuynh Hoạ, nói: “Khuynh Hoạ tiểu thư, bổn cung hồi cung đây.”
Nội tâm Tô Khuynh Hoạ âm thầm cười, chiêu này thật đúng là có tác dụng, xem ra kế hoạch của mình đã thành công. Thái tử điện hạ quả nhiên đã chán ghét Tô Khuynh Thành, ngược lại đem ánh mắt chuyển qua người mình.
“Tô Khuynh Hoạ giả vờ thẹn thùng nói: “Tô Khuynh Hoạ cung tiễn Thái Tử điện hạ.”
Thái Tử điện hạ thấy Tô Khuynh Hoạ dáng điệu e thẹn như tiểu nữ tử, hết sức hài lòng cười ha ha. Thân phận Thái Tử hắn cùng với bề ngoài xuất sắc, có nữ tử nào không động tâm chứ?
Tô Khuynh Hoạ thì ra thật sự không nỡ từ hôn, Thái Tử quơ quơ ống tay áo lập tức rời khỏi vương phủ.
Một màn vừa rồi, Tô Vương Gia cùng Chương Thị đều đã nhìn rõ. Tô Khuynh Hoạ thật là một kẻ gây tai hoạ, hồ ly tinh, dám câu dẫn Thái Tử điện hạ.
Tô Vương Gia nói thẳng: “Khuynh Thành là Thái Tử Phi tương lai, còn con phải từ hôn với Thái Tử. Con có thân phận gì? Nên làm cái gì? Con phải nhớ kỹ, không được quá phận.”
Những câu tàn nhẫn của Tô Vương Gia hoàn toàn không xem Tô Khuynh Hoạ là con mình. Tô Khuynh Hoạ cười lạnh, nội tâm hận ý càng sâu, hận trong tâm đã chất cao như núi.
Nhưng trên mặt nàng vẫn đang làm bộ vô hại nói: “Phụ thân, nữ nhi hiểu.”
Chương thị chẳng thèm liếc đến nàng, một nha đầu thối, làm sao sánh được với nữ nhi của mình.
Tô Khuynh Thành thấy Thái Tử điện hạ đã đi rồi, vừa thất vọng vừa vui mừng lộ mặt ra ngoài. Ngự y trông thấy khuôn mặt này cũng hoảng sợ, từng là đệ nhất mỹ nhân sao lại thành như vậy. Nếu hắn là Thái Tử, cũng sẽ cho rằng Tô Khuynh Hoạ bên cạnh xinh đẹp hơn.
Ngự y xem xét một lúc, nói: “Đây là bệnh sởi, đoán chừng tiểu thư ăn phải thứ đồ không sạch sẽ nên bị dị ứng.”