Ảnh Đế Ngày Ngày Thực Hiện Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 4: TG1: Vương gia bại hoại

"Oa". Bạch Dược không khỏi cảm thán. Cậu không nghĩ ở cổ đại mà nó cũng xa hoa, đẹp đẽ không kém với thành phố trước kia cậu sống.

Tuy rằng ở đây có hơi thô sơ về mặt kinh tế hay dụng cụ. Nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với cậu tưởng tượng.

"Kí chủ, bây giờ tôi sẽ phân tích nhiệm vụ và cốt truyện ở đây cho ngài nghe". Tiểu Lý nhìn vẻ mặt thích thú của bạch Dược mà nói.

"Đây là thế giới cổ đại, hiện có tất cả 6 nước liên kết với nhau. Tuy vậy, nhưng vẫn chia ra mạnh yếu riêng biệt. Lần lượt là Viên Xuân, Lạc Nam, Hải Chước, Đông Triều, Cực Châu, và Liêu quang. Hiện tại chúng ta đang ở nước Viên Xuân, đất nước mạnh nhất trong 6 quốc gia. Về giai cấp, không quá riêng biệt. Nhưng phải lưu ý rằng, ở đây giới tính được chia thành 3 phái. Nam giới, Nữ giới và cuối cùng là song tính nhân. Đặc biệt biệt là song tính nhân, họ thuộc loại khá ít nên bây giờ được liệt vào danh sách hiếm và càng được trân trọng. Đặc điểm chính là họ có nốt chu sa giữa mi tâm ".

Nói tới đây, hệ thống quay lại nhìn Bạch Dược. Nó nở nụ cười đầy tà ý rồi nhếch mép cười: "Chúc mùng kí chủ, cậu thuộc dạng hiếm đó."

"Hả". Bạch Dược bị điểm tên mà ngơ ngác nói.

"Là sao hảaaaaaaaaaa, tên kia tôi muốn làm một người đàn ông chân chính chứ không phải thứ này".

Vừa nói cậu vừa cởϊ qυầи áo. Săm soi cơ thể mình từ đầu tới chân.

Thực không hổ danh danh là song tính nhân. Làn da còn trắng hơn cả tuyết, 2 đầṳ ѵú còn có màu đỏ hồng. Xuống phía dưới là dươиɠ ѵậŧ nam tính, còn có bé sò màu hồng. Hiển nhiên chỗ đó chưa khai mở.

Mặt cậu tái nhợt mà nhìn thân thể lõα ɭồ của mình. Rồi dùng cặp mắt uất hận nhìn hệ thống.

"Ấy ấy, đừng nhìn tôi vậy chứ kí chủ, do hệ thống truyện sắp đặt chứ có phải tôi đâu. Hơn nữa, ngài không muốn về nhà sao? Chịu đựng một tý thì có sao, vả lại kí chủ đây còn chả thiệt thòi gì. Cậu vốn có khuôn mặt sắc sảo đẹp tựa như tiên đây lại càng đẹp hơn khi có được thân thể này". Tiểu Lý thấy không ổn nên đã tự bào chữa cho mình.

Suy nghĩ hồi lâu, Bạch Dược cũng quyết định buông bỏ, cậu chỉ có quyết tâm duy nhất là trở về nhà nên thôi cũng kệ.

"Được rồi vậy nhiêm vụ là gì?".

Thấy Bạch Dược đã bình ổn, hệ thống nói tiếp.

"Đây là thời loạn lạc, chiến tranh. Bách tính rất khổ sợ bởi nội chiến trong triều đình và ngoại chiến. Họ phải cống nạp nhiều sưu thuế, rồi còn phải tránh chiến tranh, 6 nước đang mâu thuẫn và chuẩn bị một trận chiến lớn. Người có thể dẹp yên được chiến tranh và thống trị được nước Viên Xuân trở nên hùng mạnh hơn chỉ có thể là Vương gia Lạc Thần, nam nhân này có tài có sắc. Bất quá bây giờ hắn ta ngày ngày chìm trong sắc dục, không chịu vào triều tham gia việc nước. Đến cả thân mẫu và bệ hạ cũng phải mặc kệ hắn."

"Nhiệm vụ của cậu chính là dùng tất cả mọi kế sách để thuyết phục được hắn tạo phản lên ngôi hoàng đế. Đích thân cầm quân ra chiến trường dẹp loạn. Ngày ngày tham gia triều chính, không gần sắc dục nữa."

Bạch Dược lắng nghe chăm chú hồi lâu rồi lên tiếng: "Chỉ có vậy thôi sao, dễ như ăn cháo".

Cậu khinh thường mà ngáp một cái.

"Kí chủ đừng tưởng dễ dàng, cậu cứ thử đi rồi biết. Nói trước hắn có bệnh điên đó."

"Thời hạn là nửa năm nên cậu cứ thong thả. Ta có chút việc cần quay về bộ điều hành. Ngay khi xong việc tôi sẽ trở lại. Thật sự mong kí chủ thông cảm, vừa mới nhận chủ nhân đã phải dời đi, thật sự không nỡ xa cậu ."

Tiểu lý nghẹn ngào giả bộ khóc rồi ôm chủ nhân của mình. Nói rồi nó vụt đi........3>>

Bạch Dược đứng trân trân trong giây lát rồi thốt lên một câu." Vậy cút luôn đi cho lão tử tôi nhờ".

Tuy ở thế giới trước đây cậu sống, cậu cũng đã có đọc một vài bộ tiểu thuyết liên quan đến thể loại này. Nhưng cậu cũng không ngờ rằng, bây giờ chính mình cũng đang trong tình huống đó. Vả lại tên hệ thống chết tiệt kia cũng chuồn luôn.

Ha, cậu chưa bao giờ thấy hệ thống nào lại dời bỏ kí chủ của mình sau chưa đầy 2 tiếng gặp mặt. Đây chẳng lẽ là số kiếp của cậu. Bạch Dược chỉ có thể đứng ở đó rồi lẩm bẩm.