Xuyên Nhanh: Hồ Ly Nhỏ Luôn Bị Các Đại Lão Chiếm Hữu

Quyển 1 - Chương 3: Bế lên đi nhanh hơn

Mãi đến lúc ngồi vào trong xe Thanh Thanh mới hoàn hồn lại.

Khuôn mặt ngây thơ nhìn về phía nam nhân vừa làm hành động cực bá đạo khi nãy.

Trên mặt anh vẫn treo nụ cười mỉm, đóng cửa xe xong lại xán lại gần cô mà ngồi, trông cực kỳ dính người.

Dù sao đây cũng là người đầu tiên Thanh Thanh gặp khi mới vào thế giới nhỏ, theo bản năng cô cũng hơi ỷ lại vào anh, tùy ý nam nhân lại vươn tay đặt lên hõm eo mình.

“Anh tên là gì vậy? Em là Thanh Thanh.”

Trò chuyện nãy giờ mới có cơ hội hỏi đến tên, lúc nói chuyện thiếu nữ nhìn thẳng vào mắt khiến anh không nhịn được nuốt nước bọt một ngụm.

Tay nhanh nhẹn kéo tấm màn ngăn xuống không để cho tài xế tuổi trẻ nhìn thấy cái gì ở phía sau xe, rồi mới mở miệng.

“Anh là Lương Thành, năm nay hai bảy tuổi, chưa từng có bạn gái hay vợ con. Còn em? Em thành niên chưa?”

Từ lúc trưởng thành cho đến 27 tuổi, đây có lẽ là ngày đầu tiên mà anh chủ động nói chuyện nhiều đến như vậy.

“Em vừa mười tám tuổi.”

Nếu đổi từ tuổi hồ ly sang tuổi loài người thì cũng đúng là như thế thật.

Lương Thành biết mình với cô sẽ chênh lệch rất nhiều tuổi, nhưng lúc nghe thấy đến tuổi thật, trong lòng anh cũng vừa mừng vừa sợ.

Mừng vì cô đã thành niên, sợ thì sợ cô chê anh già hơn mình chục tuổi.

Nhưng nghe nói nữ sinh bây giờ đều thích mấy người như anh, đẹp trai lắm tiền lại còn chiều bạn gái, Lương Thành tự tin mình có đủ.

Khuôn mặt của nam nhân căng chặt rồi lại giãn ra, Thanh Thanh nhìn thấy hơi lo lắng một chút, hỏi: “Anh có sao không?”

Nhìn người trong lòng lo lắng cho mình, tâm trạng Lương Thành rất vui sướиɠ mà thò mặt lại gần cô, mặt không đỏ bắt đầu nói hươu nói vượn,

“Đầu thấy hơi nhức, em xoa giúp anh chút được không?”

Thanh Thanh đương nhiên không có lí do gì để từ chối cả, nam nhân này cho cô chỗ ngủ nhờ còn hứa sẽ tìm chị gái giúp mình, chỉ là xoa đầu giúp anh mà thôi, không có gì to tát.

Ngón tay nhỏ dài trắng nõn của thiếu nữ nâng lên đặt chỗ thái dương của nam nhân, ấn rồi xoa nhẹ chỗ đó qua lại.

Lông mày rậm rạp của nam nhân ngay lập tức giãn ra, trông có vẻ đang rất thư giãn, cái đầu hơi gục thấp xuống rồi đặt trán lên chỗ cổ cô một cách thuận lợi.

Thực hiện được tâm tư làm Lương Thành vui sướиɠ nhắm mắt hưởng thụ, chóp mũi đặt ngay chỗ xương quai xanh của thiếu nữ, hít lấy hít để lấy hương thơm sữa ngọt mê người từ đó.

Nhất là khi anh chỉ thoáng mở con mắt hẹp dài ra là đã có thể thấy hai cái bánh bao trắng nõn của cô đang phập phồng theo từng nhịp thở.

Đúng là nhìn vào thì không rời nổi ánh mắt.

Trong xe, thiếu nữ ngây thơ chuyên chú ấn thái dương cho nam nhân rúc vào ngực mình, tài xế chăm chú nhìn đường lái xe, nam nhân thì hưởng thụ từ thị giác đến xúc giác không thoát ra nổi.

Hai tay đặt trên eo thiếu nữ đã sắp không ngoan ngoãn nổi nữa.

Lúc anh sắp không nhịn được giở trò tiếp thì xe lại đột nhiên dừng làm hai tay đặt lên thái dương mình cũng dừng theo, Lương Thành hơi nhíu mày một cái.

Sau đó anh chợt nhận ra, hình như là đã về đến nơi rồi.

Vẻ mặt không nỡ nâng lên từ trên cổ thiếu nữ, nhìn vào con mắt vẫn ngây thơ trong suốt của cô, nam nhân đưa tay lên nhéo nhẹ bên má một cái rồi dắt cô ra khỏi xe.

Đúng như lời anh nói, căn nhà biệt thự của Lương Thành to rộng vô cùng, nhưng lại rất trống vắng.

Tài xế lái xe vào hầm xong cũng rời đi đâu rồi, trong sân nhà to lớn chỉ có Lương Thành nắm tay cô dắt vào biệt thự.

Thiếu nữ ngoan ngoãn mặc nam nhân dắt đi đâu thì đi làm anh có một loại ảo giác đây là cô vợ nhỏ ngoan ngoãn mới cưới của mình.

Sau đó nam nhân lại không nhịn được bế cô lên, thiếu nữ hơi giật mình hoảng sợ theo bản năng ôm lấy cổ của anh để ổn định.

Vẻ mặt hoang mang nhìn anh như muốn hỏi, có chuyện gì vậy.

Nam nhân hơi nhếch khóe miệng lên cười rồi nói, “Đi như vậy nhanh hơn.”