Sau khi bốn người ngồi xuống, bầu không khí càng trở nên quái dị hơn.
Bữa tối hôm nay trên danh nghĩa là ôn lại chuyện xưa, nhưng thực tế chủ yếu là xem mắt, hôm nay chỉ có bốn người đến, Lục Thụy Cầm đã cố ý chọn phòng cho bốn người.
Một bên hai người, đối mặt nhau.
Ban đầu Lục Thụy Cầm hy vọng sắp xếp cho Tô Tiện Ý và con trai bà ngồi cùng nhau, để hai đứa có thể tiếp xúc gần gũi hơn, nhưng bây giờ, người ngồi bên cạnh Tô Tiện Ý lại là bà....
Nhìn thấy hai người đối diện nhau thân mật thắm thiết, bà tức giận đến sôi máu.
"Thật xin lỗi, sức khỏe Giai Kỳ không tốt, vì chăm sóc cô ấy nên tôi đã đến muộn, cô ấy cũng nghe nói cô đã đợi lâu rồi nên muốn đích thân đến để xin lỗi, tôi nghĩ cũng đã đến giờ cơm, nên liền đưa cô ấy đi cùng." Ngụy Dự An nhìn Tô Tiện Ý, "Cô không để ý chứ."
“Không sao.” Tô tiện ý mỉm cười.
Đến thì cũng đến rồi, cô còn có thể nói gì nữa đây.
Mỗi hành vi lời nói của Ngụy Dự An, đều có hàm ý cả...
Một là nói với cô rằng anh ta đã có bạn gái, hôm nay đơn giản chỉ là một bữa tối mà thôi; hai là bảo cô đừng tự mình đa tình.
Toàn là lời nói đầu môi của mấy trà xanh nam, đúng là rất tuyệt!
Ăn xong một bữa thì ai đi đường nấy không phải là được rồi sao?
Là đang sợ cô được Lục Thụy Cầm chống lưng cho thì sẽ bám lấy không buông à?
Còn tưởng bản thân là nam chính trong tiểu thuyết à? Tất cả phụ nữ đều yêu anh ta!!
“Cô Tô, thật sự xin lỗi vì đã để cô đợi lâu như vậy.” Đinh Giai Kỳ nhẹ nhàng mỉm cười, “Cô đúng như Dự An nói, tốt bụng đáng yêu.”
Tô Tiện Ý: “......”
Cái giọng điệu này....
Một cặp trà xanh, quá xứng đôi!
"Bác gái, cháu đến hơi đường đột, không mang theo quà gì cả..." Đinh Giai Kỳ mỉm cười nhìn Lục Thụy Cầm.
Lục Thụy Cầm trong lòng đang trợn trắng mắt suýt thì muốn lật trời lên rồi, nhưng bởi vì có Tô Tiện Ý ở đây, lại là nơi công cộng, nhà họ Ngụy cũng cần giữ thể diện, cho nên cũng không tiện động tay động chân, chỉ nói: "Đúng là rất đường đột!”
Đinh Giai Kỳ ngớ người: “.........”
Lục Thụy Cầm ngữ khí bình tĩnh có phần qua loa, "Quà cáp gì chứ, không cần phiền phức như thế. Dù sao...không thân không thích, cũng không dám nhận quà.”
Chuyện hôm nay làm thế này quá khó xử, hai người cố ý làm thế này như tát vào mặt bà ấy, bà ấy nói chuyện đương nhiên cũng sẽ không khách sáo, tỏ rõ thái độ.
“Mẹ.” Ngụy Dữ An đương nhiên không thể chịu được khi thấy người mình thích bị làm khó, cau mày.
"Được rồi, mau ăn thôi, đồ ăn sắp nguội rồi."
Lục Thụy Cầm lập tức ngăn chặn mọi cuộc cãi vã.
.........
Trong bữa ăn, hai người đối diện mấy lần muốn nói gì đó, lại bị Lục Thụy Cầm âm thầm ngắt lời.
Cho đến khi người phục vụ vào giao thức ăn, Đinh Giai Kỳ đột nhiên nhìn Tô Tiện Ý: “Cô Tô năm nay là sinh viên năm tư sao?”
"Ừ." Tô Tiện Ý gật đầu.
“Quay về Khang Thành để tìm việc sao?”
"Coi là vậy."
"Có bạn trai chưa?"
Tô Tiện Ý không nói, lục thụy cầm sắp xếp bữa cơm này là vì cái gì, rõ ràng đã biết còn hỏi.
Dù không nói nhưng cô vẫn mỉm cười rồi lắc đầu.
"Cô xinh đẹp thế này, chắc chắn có rất nhiều người theo đuổi, gu của cô là gì thế? Tôi quen biết khá nhiều người, có cần tôi giới thiệu cho cô không?" Nhìn dáng vẻ của Đinh Giai Kỳ như một người chị đang quan tâm em gái.
Lục Thụy Cầm tức đến nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên là có thủ đoạn, câu mất hồn của con trai bà, không mời mà đến, bây giờ nàng còn muốn làm mai mối?
Tính chặn hết đường đây mà!
Đúng là quá tủi thân cho Ý Ý rồi, ăn một bữa cơm mà phải đối mặt với cục diện ngại ngùng thế này.
Mà đang định lên tiếng, Tô Tiện Ý đột nhiên mỉm cười với Đinh Giai Kỳ: “Cô thật sự muốn giới thiệu cho tôi sao?”
Đinh Giai Kỳ biết hôm nay Ngụy Dự An đi xem mắt, cố tình giả bệnh, nhất quyết để anh ta đưa cô đến đây, chính là để tuyên bố chủ quyền, thuận tiện nhìn xem con mắt cao quý của Ngụy phu nhân, không xem cô ra gì, thì có thể nhìn trúng loại phụ nữ nào đây!
Cô gái đối diện:
Mày mắt tinh tế, tóc đen môi đỏ.
Mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, để lộ đường viền cổ và xương quai xanh tinh tế, đường cong quyến rũ, vai thẳng chân dài, vòng eo mềm mại thon gọn, chỉ ngồi đó thôi cũng làm người ta phải ngoái nhìn.
Người ta nói, có một số người từ nhỏ đến lớn đều rất xinh đẹp, đó là do ông trời ưu ái, mà cô gái này....có lẽ là do ăn cơm của ông trời mà lớn.
Đinh Giai Kỳ lập tức cảm thấy nguy cơ, ước gì cô có thể nhanh chóng tìm được bạn trai nên thuận miệng hỏi, không ngờ Tô Tiện Vãn chẳng có hứng thú.
Việc này làm cô ta rất vui, chỉ muốn nhanh chóng nhét cô cho người đàn ông nào đó.
Thế là cô ta cười nói: "Nếu cô thật sự muốn yêu đương, tôi có thể giới thiệu cho cô, không phải nói đùa đâu, cô thích đàn ông như thế nào? Hay có yêu cầu cụ thể gì không?"
"Yêu cầu?" Tô Tiện Ý giả vờ như có điều suy nghĩ, "Thật ra lúc nhỏ tôi cảm thấy anh Dự An khá tốt..."
Lời này thành công làm cho hai người ở đối diện biến sắc.
Lục Thụy Cầm thì lại vô cùng vui mừng......
“Vậy, vậy sao?” Đinh Giai Kỳ miễn cưỡng cười cười.
"Cô Đinh, đừng căng thẳng." Tô Tiện Ý mỉm cười với cô ta, "Đừng lo, tôi sẽ không cướp người của cô đâu. Đó là chuyện khi còn nhỏ, cái thời còn non nớt vô tri, bây giờ thì tôi không thích người như anh ấy nữa rồi."
Hai người đối diện vừa thở phào, lại nghe cô nói tiếp:
“Tôi ấy à, bây giờ tôi thích kiểu.....”
"Mắt nhìn tốt, đầu óc cũng phải minh mẫn."
Đôi mắt của Tô Tiện ý đen kịt, góc mắt hơi nhướng lên, lông mi dài, hơi cong lên, lớp trang điểm nhẹ, mắt nhìn hai người, cong môi cười.....
Nụ cười vô hại, nhưng vẫn có chút quyến rũ.
Lời nói của cô đã thành công khiến sắc mặt Ngụy Dự An tối sầm, còn Đinh Gia Kỳ thì bị nghẹn họng đến tái mặt.
Từ lúc gặp nhau mặt đến bây giờ, Tô Tiện Ý vẫn luôn cư xử đúng mực, không ngờ cô sẽ nói ra những cau nghiệt như vậy.
Châm biếm Ngụy Dự An mắt kém, không có đầu óc.
Còn cười một cách vô hại như vậy.
Lục Thụy Cầm cảm thấy vừa cay đắng vừa xót, lại vừa buồn vừa vui.
Tô Tiện Ý biết suy nghĩ của hai người đối diện.
Lần xem mắt này cô vốn chẳng hi vọng gì cả, chỉ là được người lớn mời đế, anh có đưa bạn gái tới, tôi cũng chẳng quan tâm, mọi người chỉ cần ăn cho xong, giải thích lại với người lớn trong nhà là xong chuyện.
Chỉ là lúc trước cái giọng điệu trà xanh kia của Ngụy Dự An đã khiến cô khó chịu rồi, bây giờ Đinh Giai Kỳ lại giống như một đóa bạch liên hoa, từng câu nói đều tràn đầy mưu mô, nóng lòng muốn nhét một người đàn ông cho cô.
Nếu đã không cần thể diện, vậy cô cũng chẳng cần khách sáo.
Hai người này đúng là.....
Nồi nào úp vung đó.
____ ____ ____