Vong Hồn

Chương 23: Bí Mật Bị Giấu Kín…

Nhìn con hình nhân nằm trên bàn không khác gì một con người thật , mái tóc giả của nó giờ đang che hết mắt , cả khuôn mặt chỉ có mỗi một nụ cười rộng ngoác. Hùng kinh hãi khi tay mình vừa chạm phải một thứ cứng cứng trong đầu con hình nhân , không lẽ chính là cái đầu của Kiều Anh mà công an tìm kiếm bấy lâu nay. Chẳng lẽ Lan đã nhét cái đầu vào trong con hình nhân rồi bà Xuyến không biết bê xuống tầng hầm để ở đó bao năm qua.

Lấy hết bình tĩnh , can đảm còn sót lại Hùng lau những giọt mồ hôi đang túa ra trên trán rồi ngồi xuống rút con dao bấm trong túi ra. Tay run như cầy sấy , Hùng giơ con dao lên lắp bắp nói :

— Xin lỗi cô …tôi chỉ muốn…giúp cô…thôi..

Cả ngôi nhà im lặng không một tiếng động , nó im ắng đến nỗi Hùng còn nghe thấy tiếng “ực” của chính mình đang lo sợ đến nuốt nước bọt. Hùng cắm phập con dao vào phần cổ con hình nhân rồi cắt phăng cái đầu của nó ra. Sau khi cái đầu rời khỏi phần thân Hùng từ từ rạch một đường dài ngay chính giữa cái đầu , dưới lớp vải cũ mục nát là lớp bông trắng được nhồi vào đầu con hình nhân :

‘“ Rạch…rạch..roạt…roạt..”

Hùng từ từ xé toang phần đầu con hình nhân , vén lớp bông nên Hùng sợ đến xanh mặt vì rất có thể dưới lớp bông này chính là cái đầu của Kiều Anh. Lớp bông sau khi được loại bỏ dần để lộ bên trong một thứ gì đó đen đen , nhưng đó không phải là đầu lâu hay xương người. Nó chỉ là một cái hộp gỗ màu đen được đóng kín và có khóa số ở bên ngoài , loại khóa được đặt mã 4 số.

Thở dốc sau khi vừa nín thở rạch nát đầu con hình nhân Hùng cầm cái hộp loay hoay vì không biết phải mở bằng cách nào , cái khóa màu vàng nổi bật trên nền chiêc hộp màu đen. Vậy là cái đầu Kiều Anh không được giấu trong con hình nhân . Nhưng bên trong cái hộp chắc chắn phải có thứ gì đó quan trọng , không phải tự nhiên mà Kiều Anh lại phải giấu nó ở một chỗ mà không ai có thể đoán được như thế này. Vần đề bây giờ phải mở cái hộp này bằng cách nào , nếu đã là đựng đồ vật không muốn để ai biết nhiều khả năng chỉ cần mở sai hoặc dùng cách phá để mở không biết chừng bên tromg sẽ tự động cháy hết. Giờ Hùng mới nhận thấy sau khi quan sát cái hộp một lúc. Cái khóa số bên ngoài không phải chỉ có màu vàng , nó là vàng thật.

Loay hoay xoay sở không biết phải làm sao dù Hùng đã xé toạc cả phần thân con hình nhân với mong muốn tìm thêm được một thứ gì nữa nhưng không có. Bất ngờ Hùng đυ.ng trúng quyển vở ban nãy nhặt được sau khi nó rơi ra từ ngăn kéo bàn dưới tầng hầm . Quyển vở đóng đầy bụi , quyển vở cũng không mở được vì bị khóa , lấy giấy lau sạch lớp bụi của quyển vở Hùng thấy dòng chữ hiện lên :

“ Nhật Ký “

Bên dưới là tên Hoàng Kiều Anh – 2594 , đây không phải vở , không phải sách mà nó là nhật ký của cô gái bị gϊếŧ rồi chặt xác , nhưng cũng giống như cái hộp , quyển nhật ký cũng bị khóa và không mở được. Có hai thứ quan trọng trong tay nhưng không thể xem , Hùng vò đầu bứt tai giận giữ , nhìn chiếc hộp khóa số , nhìn sang quyển nhật ký không mở được . Nhưng có gì đó hình như liên quan đến nhau , đúng rồi khóa vàng trên chiếc hộp là mật mã bốn số , quyển nhật ký cũng có dãy số 2594 cũng bốn số. Lấy máy tính Hùng mở lại hồ sơ thông tin của Kiều Anh thì quả nhiên Kiều Anh sinh vào ngày 25 tháng 5 năm 1994. Dãy số 2594 đó chính là ngày sinh và năm sinh của cô ta viết liền. Một người bình thường cũng hay có xu hướng lấy ngày sinh , tháng sinh , năm sinh để đặt mật mã , mật khẩu tránh trường hợp bị quên.

Nín thở cầm chiếc hộp Hùng đánh liều nhập bốn số 2-5-9-4 :

“ Tách “

Cái khóa bật ra thật , quả nhiên bốn số đó chính là mật mã để mở. Vừa vui mừng vừa hồi hộp Hùng mở ra xem thì bên trong có một cái usb , một phong bì , một thanh vàng nhỏ xíu chỉ to hơn cái kim khâu bao một chút , một vài túi nhỏ nhỏ màu trắng giống như ma túy tổng hợp , rồi một túi nhỏ đựng phải đến 100 viên hồng phiến. Đó chính là lý do vì sao chiếc hộp lại được giấu kỹ như vậy.

Đầu tiên Hùng lấy chiếc phong bì ra xem bên trong có gì , toàn là ảnh của những cuộc vui chơi , tɧác ɭoạи. Ảnh của nhiều cô gái khác nhau , ảnh giường chiếu , ảnh khỏa thân….tất cả đều được Kiều Anh lưu giữ cẩn thận. Tiếp đó Hùng lấy usb cắm vào laptop , loay hoay một lúc Hùng sửng sốt khi trong usb có chứa khoảng 10 video quay lén lại cảnh giường chiếu của một vài cô gái mà Kiều Anh có lưu tên trong mỗi thư mục như Anh Thư , Lan Hương , Ngọc Quỳnh…..và cả Ngọc Lan nữa.

Nhìn lại cái tên Hùng thấy có Ngọc Quỳnh , phải chăng đó là cô em gái của Lan mà bà Xuyến đã nói. Mở video của Ngọc Quỳnh lên thì đó là cảnh Quỳnh đang quan hệ cùng một lúc với ba người đàn ông trong tình trạng phê ma túy. Có lẽ những nạn nhân trong video không hề biết được rằng mình đang bị quay lén , khuôn mặt cô nào cũng tỏ vẻ thỏa mãn , sung sướиɠ tột cùng…..Mở sang video của Ngọc Lan tuy không tɧác ɭoạи như của Quỳnh nhưng trong video cũng là cảnh Lan với người tình vừa quan hệ vừa chơi đá . Nhớ lại những điều mà cậu thanh niên làm ở khách sạn dưới chân núi kể Kiều Anh có những mối quan hệ ngoài luồng khá rắc rối , có những tin đồn không hay nhưng vẫn không ai kiểm chứng được. Và cuối cùng bạn bè của Kiều Anh khá ít nhưng ai cũng thuộc dạng cậu ấm , cô chiêu.

Tin đồn về Kiều Anh bị bạn thân nói là ngủ với người yêu mình tuy lan ra cả trường nhưng sau đó một thời gian cô bạn ấy phải chuyển trường để rồi tin đồn bị dập tắt có lẽ là có thật. Và đó là 1 trong ba cô gái còn lại trừ Lan , có thể cô gái đó chính là em gái của Lan.

Toát mồ hôi lạnh vì phát hiện ra những thứ vô cùng động trời , Hùng lấy máy gọi cho Thoại :

— Alo , ông ngủ chưa..? Tối nay trở lại căn biệt thự tôi đã tìm được một thứ vô cùng quan trọng..?

Thoại đáp :

— Ông tìm thấy cái đầu của cô ta rồi à…?

Hùng nói :

— Không , chưa tìm thấy cái đầu. Nhưng tôi đã tìm thấy lý do vì sao Kiều Anh lại bị gϊếŧ và bị gϊếŧ một cách dã man như vậy. Theo như những gì tôi xem trong usb này những người căm thù Kiều Anh có lẽ không chỉ có Lan thôi đâu. Bà Xuyến thế nào rồi..?

Thoại trả lời :

— Bà ta không ăn uống gì , khóc đến chảy máu mắt rồi…Tôi cứ định lại gần thì bà ấy lại gào lên thu mình vào góc nhà như nhìn thấy ma vậy. Tôi đang định mai gọi cho ông , cứ tình trạng này có lẽ bà ấy sẽ phát điên lên mất. Mà sao ông tìm được những thứ đó vậy..?

Hùng nói :

— Tôi đi xuống tầng hầm kiếm con hình nhân , cũng khó giải thích lắm nhưng mọi thứ tôi tìm được đều như có người đặt ra cho trước mắt vậy. Ngôi nhà hôm nay cũng không có cảm giác đáng sợ như trước. À mà còn một quyển nhật ký nữa nhưng tôi không mở được…

Thoại hỏi ;

— Thế trong hộp không có khóa à..? Tôi nghĩ phải có gì để mở được chứ…?

Hùng chợt nhớ ra cái thanh dài màu vàng , Hùng nói ;

— Có…có một thanh màu vàng to hơn cái kim khâu bao một chút…Cảm ơn ông nhé , để tôi thử mở xem có được không…Ông chăm sóc bà Xuyến giúp tôi , mai tôi sẽ gặp ông…

Hùng tắt máy xong lấy ngay cái thanh dài màu vàng đó chọc vào ổ khóa của quyển nhật ký nhưng không tài nào mở được. Rõ ràng nó không phải chìa khóa để mở quyển nhật ký , vậy nó là cái gì , tại sao lại được để cùng những thứ quan trọng như thế này được. Hay nó có liên quan đến việc Kiều Anh bị gϊếŧ , cũng không hẳn , theo như cách giấu chiếc hộp thì rõ ràng đó là thời điểm Kiều Anh còn sống. Có lẽ cô ta không tin tưởng ai nên mới giấu những thứ này đi , riêng số ma túy và hàng trăm viên hồng phiến kia cũng đủ lý do cho cô ta làm điều này rồi.

Suy nghĩ miên man . nhìn đồng hồ đã 1h sáng , tiếng sóng biển rì rào trong đêm , những con tàu xa xa pha đèn trên mặt biển nhìn như những đốm lửa ma chơi lập lòe lúc ẩn lúc hiện. Từ lúc đặt chân vào ngôi nhà Hùng chưa thấy hiện tượng gì lạ lùng xảy ra. Suy nghĩ lại mọi chuyện đang dẫn dắt Hùng đến đích điểm cuối cùng. Có lẽ lòng chân thành đi tìm sự thật cùng cố gắng của Hùng cũng đã phần nào lay động người chết là Kiều Anh thấu hiểu , giờ đây chính cô ta đang giúp Hùng có được những manh mối. Nhìn mặt biển ánh lên những cơn sóng nối tiếp nhau xô vào bờ Hùng thở hắt ra :

— Nhưng tôi vẫn chưa tìm được cái đầu của cô..

Đèn điện trong nhà chợt nhấp nháy , một vài bóng phụt tắt nhưng lại sáng trở lại ngay lập tức , có lẽ Kiều Anh vẫn đang lang thang vô định trong ngôi nhà . Một cảm giác rờn rợn lại bao phủ , Nằm xuống ghế Hùng đưa quyển nhật ký nên ngắm nghía , tò mò không biết bên trong ghi chép những gì. Có lẽ cũng chỉ là những lời tâm sự của một cô gái đang độ tuổi yêu đương , hoặc cũng có thể bên trong là những ghi chép còn động trời hơn cái usb.

Thu dọn lại mọi thứ cẩn thận , Hùng đặt chiếc hộp vào trong ngăn kéo riêng của hai vợ chồng khóa lại. Còn quyển nhật ký Hùng đặt luôn dưới gối kê đầu , nằm ở phòng khách Hùng ngủ thϊếp đi cho đến khi giật mình tỉnh dậy….

4h sáng , mồ hôi chảy ra như tắm , mắt mở to , cả thân người run rẩy ….Hùng lại gặp ác mộng ngay khi vừa chìm vào giấc ngủ. Đèn trong nhà lúc này không cái nào sáng mặc dù trước đó Hùng để đèn sáng vì sợ. Giấc mơ đáng sợ khi Hùng thấy những bàn tay thò từ dưới đất lên túm chặt lấy Hùng kéo xuống , chưa hết khi Hùng bị kéo xuống dần thì cũng lại từ dưới đất những con giòi đang lúc nhúc bò lên chui vào mắt mũi , mồm , tai của Hùng. Kinh sợ hơn nữa khi Hùng nhận ra cái đầu của mình đang nằm một góc nhìn phần thân bị vô số những bàn tay mục rữa ôm chặt kéo xuống lòng đất.

Chưa kịp hoàn hồn vì giấc mơ đang sợ thì Hùng nghe thấy những âm thanh đang phát ra từ trong căn phòng của hai vợ chồng :

‘’ Cạch…cạch….cạch…”

Tiếng ngăn kéo tủ đang khẽ mở ra với âm thanh gai người :

‘’ Két…két…két..”

Chuyện gì đang xảy ra trong ngôi nhà……

—————-