Sau Khi Vạn Người Ghét Phản Diện Thức Tỉnh

Chương 3

Tuy trong lòng không muốn, nhưng khi nhìn thấy những món ăn Triệu Vân Hoành nấu, mắt Thẩm Tầm Tinh vẫn sáng lên.

"Cái này..." Thẩm Tầm Tinh có hơi ấp úng, những món Triệu Vân Hoành nấu đều hợp khẩu vị của cậu, hơn nữa phần lớn đều tốt cho người bị bệnh tim.

"Sao vậy?"

"Không có gì." Cậu nuốt câu hỏi vào bụng, hỏi ra lại giống như tự mình đa tình.

Thẩm Tầm Tinh gắp đậu bắp bỏ vào bát, thấy vậy Triệu Vân Hoành nhíu mày, đột nhiên hỏi: "Cậu thích ăn đậu bắp à?"

"Đương nhiên thích rồi, sao vậy?"

"Không có gì." Triệu Vân Hoành cúi đầu xuống, vì vậy Thẩm Tầm Tinh không nhìn thấy sắc đen cuồn cuộn trong mắt đối phương.

Đang ăn cơm thì điện thoại của Thẩm Tầm Tinh reo lên.

Là Thẩm Tầm Không gọi.

"Anh hai, em đến Phỉ Thúy Viên rồi, đã dọn dẹp xong." Thẩm Tầm Tinh ngẩng đầu nhìn Triệu Vân Hoành một cái, rồi nói tiếp, "Vâng, em đang ở cùng Triệu Vân Hoành."

"Tiệc đón gió? Không cần đâu, em không muốn..." Thẩm Tầm Tinh chưa nói hết câu dường như đã bị đối phương ngắt lời, im lặng một lúc mới nói, "Vâng, tối nay em sẽ cùng cậu ta qua đó."

"Sao thế?"

"Anh hai tôi nói chuẩn bị một bữa tiệc đón gió cho tôi, muốn tôi và cậu đi đến đó."

Thẩm Tầm Tinh thở dài, anh hai cậu, Thẩm Tầm Không, chính là một trong những người theo đuổi Giang Tinh Nhiễm.

Ban đầu Giang Tinh Nhiễm hình như cũng có thích Thẩm Tầm Không, nhưng kết cục của Thẩm Tầm Không không tốt lắm, chết vì đỡ đao cho Giang Tinh Nhiễm.

Hiện tại Giang Tinh Nhiễm đang làm thư ký cho Thẩm Tầm Không, hai người đang trong giai đoạn mập mờ quan trọng, hôm nay ở tiệc đón gió chắc chắn sẽ gặp được Giang Tinh Nhiễm.

Tuy Thẩm Tầm Tinh không hứng thú với những buổi tụ tập, nhưng đã quyết định thay đổi cốt truyện thì đương nhiên phải gặp Giang Tinh Nhiễm trước.

Cậu muốn xem xem, Giang Tinh Nhiễm rốt cuộc có điểm gì tốt, tại sao cậu lại phải làm nền cho cậu ta. Thẩm Tầm Tinh đặt bát xuống, trong mắt có vẻ u ám không tan được.

Cậu còn chưa kịp nghĩ nhiều thì sau gáy đã bị vỗ nhẹ.

"Ăn xong nhớ rửa bát." Lời của Triệu Vân Hoành kéo Thẩm Tầm Tinh ra khỏi dòng suy nghĩ.

"Sao tôi lại phải rửa." Thẩm Tầm Tinh hơi bất mãn.

"Người nấu cơm không rửa bát, đây là quy tắc bất di bất dịch."

Thẩm Tầm Tinh cam chịu xếp bát đĩa vào máy rửa bát, đứng dậy định đi thì bị một cánh tay ôm lấy bả vai: "Đồ dùng cá nhân cậu mua hết chưa?"

"Chưa, không phải đang định đi mua sao."

"Tôi đi cùng cậu."