Sao lại có nhiều người cá như vậy? Hơn nữa, đuôi con nào cũng bị chém thành hai nửa, không có ngoại lệ!
Trên người chúng nó đều mặc quần áo của con người với tay áo dài ở phần trên và váy ở phần dưới. Khi chúng hoạt động dễ dàng nhìn thấy đuôi cá bị chém thành hai nửa. Không phải chúng mặc váy vì muốn che giấu mà là vì chúng chỉ có thể mặc mỗi váy.
Không giống với người cá xấu xí vừa rồi bị chặt thành từng khúc, những người cá này có giá trị nhan sắc rất cao. Đặc biệt là con trong quán nước kia, nếu không nhìn vào đuôi cá thì quả thực có thể coi nó như là một mỹ nhân ngư trong mắt công chúng.
Nhưng thứ thực sự khiến mọi người không thể rời mắt là đôi mắt của chúng. Những người cá này có điểm khác với người cá bị chặt vừa rồi. Tròng mắt của chúng nó không phải màu trắng, mà là đôi mắt có đồng tử màu đen bình thường. Đôi mắt ấy không khác gì mắt của con người, thậm chí còn có phần xinh đẹp hơn, sâu hơn.
Người chơi không ngăn được đồng tử co rụt lại, ai nấy đều nhìn chằm chằm những người cá này. Hoặc là nói, nhìn chằm chằm đôi mắt của chúng nó.
Có nhiều người cá như vậy, chỉ cần tùy tiện bắt một con về rồi nghĩ cách làm nó khóc là bọn họ có thể có được trân châu, hoàn thành nhiệm vụ và qua cửa này. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ mà thôi, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chẳng trách chỗ này tên là "Thị trấn Người Cá”, khắp đường toàn là người cá, chẳng thấy có mấy người bình thường.
Các người chơi cũng không ngờ người cá có thể thản nhiên xuất hiện trước công chúng lại còn đảm đương vị trí công tác xã hội nhất định trong thị trấn. Rốt cuộc họ là người hay là cá?
Nghĩ đến người cá trong sương mù dày đặc vừa rồi, hiển nhiên là rất khác với người cá trước mắt mọi người hiện giờ.
Người cá trong sương mù dày đặc có diện mạo xấu xí đáng sợ, hung tàn nguy hiểm, có khả năng tấn công rất mạnh, hút tuỷ não con người... quả thực không khác gì quái vật.
Nhưng những người cá trước mắt này làm như không thấy bọn họ, không có con nào tiến lên tấn công bọn họ. Chẳng lẽ màn sương mù dày đặc là cơ chế nào đó?
Những người cá bọn họ gặp trên đường này khi nhìn thấy trưởng trấn người cá thì đều cung kính lễ phép chào hỏi, thái độ tôn kính có thừa. Trong phạm vi 1 mét, trưởng trấn người cá sẽ gật đầu chào lại. Nếu khoảng cách xa hơn một chút, ông ta coi như không nhìn thấy.
Các người chơi: “……”
Trưởng trấn này không tầm thường, vừa nhìn là biết ông ta phải cỡ cấp bậc BOSS của phó bản này. Ông ta không phải là thủ lĩnh người cá đó chứ?
Cảm xúc của mọi người hiện giờ xen lẫn khϊếp sợ và hoài nghi. Nhưng nhìn ông lão vừa uy phong vừa rất quái dị đi phía trước kia thì không ai dám mở miệng.
Trưởng trấn nhìn nhóc con hai tuổi với gương mặt hiền từ nhưng ông ta không tử tế gì với những người khác. Dù ông ta luôn mỉm cười nhưng thật ra là *tiếu lý tàng đao, khiến người ta không thể không sợ hãi.
*Đây là kế thứ 10 trong tam thập lục kế quân sự cổ đại Trung Hoa. Gọi là Tiếu lý tàng đao, cụ thể là cười nụ giấu dao, lập mưu kín kẽ không để kẻ địch biết. Nguồn: https://www.journeyinlife.net
Cách tốt nhất là để Cố Lâm đi hỏi. Nhưng hiển nhiên bé con này chỉ hứng thú với đồ ăn, không trông chờ được gì cả.
Lâm Tinh Trì vừa định thủ thỉ bên tai Cố Lâm, lặng lẽ kêu cậu moi tin tức từ chỗ trưởng trấn thì đúng lúc này có người mở miệng trước một bước.
“Loại sinh vật này không phải người cũng không phải cá, không ra cái giống gì…”
Đúng là đại lão Song Tằng Mạo sao!?
Mọi người vừa nghe thấy anh ta mở miệng, người nào người nấy đều phấn chấn tinh thần, lặng lẽ vểnh tai nghe.
Giọng nói của đại lão Song Tằng Mạo mang theo sự lười biếng giống như chưa tỉnh ngủ. Anh ta nói với vẻ hờ hững, không để ý lắm: “Chúng là nguồn sức lao động miễn phí của thị trấn các ông à?”
Người chơi khác sôi nổi khen ngợi đại lão trong lòng. Hỏi hay lắm! Bọn họ cũng muốn hỏi nhưng chẳng qua là không có gan lớn như đại lão thôi.
Trưởng trấn người cá đi tít đằng trước, ông ta không trả lời ngay lập tức. Đại bộ phận thời gian, thái độ của ông ta đối với các vị khách của mình đều lịch sự có thừa, tuy nhiên người sáng suốt vừa nhìn là biết giả tạo.
Ngay lúc các người chơi cho rằng ông ta sẽ không trả lời thì ông ta từ từ mở miệng.
“Chúng không tên là không ra cái giống gì.” Trưởng trấn cười như không cười nói, “Đây là một loại người cá đặc sản của trấn trên chúng tôi, tên là người cá xẻ đuôi.”
“……”
Thật... thật gợi hình! Nhưng không dễ nghe cho lắm.