Ngụy Trường Hoa vừa nói vừa lắc lắc quạt, cười hai tiếng rồi ngồi xuống ghế.
Tạ Thị thấy vậy chỉ cảm thấy trời đất muốn sụp, bà ta định xin lỗi, lại nghe Ngụy Trường Hoa nói: "Lão Lý, còn không đưa cô mẫu và biểu muội của Tạ tể tướng một tay che trời, danh tiếng lừng lẫy ở Thượng Kinh chúng ta ra ngoài!"
Lúc này Nguyễn Chỉ Tuyền vẫn hơi mơ hồ, tiểu tử này là người nào, sao lại phách lối như vậy, nếu không phải mỗi lần nàng ta muốn nói chuyện thì nương đều dùng sức bóp nàng ta, thì nàng ta đã không để hắn yên!
Bị nửa đưa nửa đuổi ra khỏi Kim ngọc lâu, Nguyễn Chỉ Tuyền mới tức giận nói: "Nương, hắn rốt cuộc là ai vậy? Tại sao nương lại không để cho con nói chuyện?"
Lúc này, Tạ Thị còn đang nghĩ về những người xem náo nhiệt trong Kim Ngọc Lâu với vẻ mặt quỷ dị, luôn khiến cho bà ta có loại dự cảm xấu, suy nghĩ một chút liền đổ mồ hôi lạnh toàn thân, cậu thiếu niên kia nhất định là có thân phận không bình thường! Nghĩ tới đây Tạ Thị liền mắng con gái một câu khiến cho nàng ta im miệng, vội vàng phân phó ma ma đi theo, nói: "Nhanh đi hỏi thăm một chút, ai là người mở Kim ngọc lâu này, cậu thiếu niên lúc nãy có thân phận gì."
Ma ma kia là trợ thủ đắc lực của Tạ Thị, nghe lời này lập tức đi ngay.
Nguyễn Chỉ Tuyền bị mẹ ruột khiển trách, vô cùng không vui, lại nghĩ đến chuyện không thể sở hữu được món đồ trang sức kia, càng tức giận hơn.
Trong phòng riêng của Nhất phẩm lâu ở lầu hai, Nguyễn Diệu Tình nhìn người đối diện, vẻ mặt vi diệu, sau đó nàng nghi hoặc nhìn về phía Thẩm Phong: "Biểu ca?"
Thẩm Phong lại không có mở miệng giải thích, ngược lại chỉ vào hai mẹ con Tạ Thị ở dưới đường, vẻ mặt tràn đầy nụ cười đễu và nói: "Diệu Diệu đừng nóng, tiếp tục nhìn đi, chờ lát nữa còn có kịch đặc sắc hơn."
Duệ Ca Nhi nhỏ tuổi không ngồi yên, hơn nữa hắn cảm thấy nhìn người phụ nữ gây gổ cũng không có ý nghĩa, chỉ muốn đi xuống chơi đùa. Kết quả là bị Thẩm Phong đè ở trên ghế, "Duệ Ca Nhi, đợi lát nữa đi, Ngũ ca đảm bảo lúc này đệ nhất định sẽ rất thích."
Duệ Ca Nhi khổ sở suy nghĩ một hồi, miễn cưỡng gật đầu một cái.
Nguyễn Diệu Tình thấy hai người họ vô cùng dở hơi, cảm thấy vô cùng thú vị, nên quay đầu lại nhìn mẹ con Tạ Thị ở dưới lầu, chỉ nghe bỗng nhiên truyền tới đùng đùng âm thanh, Nguyễn Diệu Tình bị dọa giật mình, không nhịn được mà trợn to mắt.
Tạ Thị và Nguyễn Chỉ Tuyền đang trên đường trở về phủ, Nguyễn Chỉ Tuyền bởi vì không nhận được đồ trang sức mà mình yêu thích, nên còn hơi không vui, sau đó hất tay Tạ Thị tự mình đi ở phía trước. Kết quả không biết từ đâu ném tới mấy quả pháo, đùng đùng một lát, Nguyễn Chỉ Tuyền mặt mũi trắng bệch, xoay người chạy, kết quả đυ.ng phải Tạ Thị, hai mẹ con ngã nhào vào nhau. Những chuyện xảy ra quá đột nhiên, nha hoàn ma ma đi theo bên cạnh căn bản không kịp kéo họ, nên hai mẹ con này liền ngã nhào dưới đất.