Nguyễn Chỉ Tuyền nói ra những lời độc ác, trong lòng vô cùng sảng khoái, nhưng Tạ Thị lại cảm thấy tim đập nhanh một cách khó hiểu, bà ta không phải Nguyễn Chỉ Tuyền, bà ta có thể nhìn ra sắc mặt của những người này cũng rất kỳ quái, đương nhiên cũng có thể là họ chỉ muốn làm cho bà ta sợ hãi, lúc này, bà ta dắt tay Nguyễn Chỉ Tuyền và nói với chưởng quỹ: "Ngại quá, con bé tuổi còn nhỏ, chưa thấy qua cảnh đời, khiến cho mọi người chê cười rồi."
Chưởng quỹ liếc hai mẹ con một cái cũng không đáp lời, điều này không phải chỉ liên quan đến hắn, mà một khi liên quan đến chủ tử nhà hắn, nhưng hai mẹ con này lúc nãy đùa bỡn một trận oai phong sảng khoái, nhưng bây giờ lại muốn xóa sạch mọi chuyện, trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!
Tạ Thị cúi đầu, Nguyễn Chỉ Tuyền không vui, nàng ta dùng sức muốn rút tay khỏi Tạ Thị và nói: "Nương, nương xảy ra chuyện gì vậy? Không phải chỉ là một Kim ngọc lâu hay sao, quay về con sẽ nói với biểu ca, bảo huynh ấy niêm phong cái cửa tiệm này. Biểu ca là tể tướng, chỉ cần huynh ấy mở miệng, thì ai có thể không làm theo!"
Lời này vừa nói ra, Tạ Thị thấy chưởng quỹ cười châm biếm hơn, trong lòng càng ngày càng bất an, không dám ở lâu, dắt tay Nguyễn Chỉ Tuyền liền chuẩn bị trở về phủ. Nơi này không thể ở lâu, nếu ở lâu thêm một khắc, thì bà ta cảm thấy không ổn tí nào!
Nhưng mà càng sợ cái gì thì cái đó càng tới, Tạ Thị vừa từ lầu hai xuống, đã thấy một thiếu niên mặc áo gấm phe phẩy cây quạt, hắn chỉ vào hai mẹ con Tạ Thị và nói: "Chính là hai ngươi quấy rối cửa tiệm của ta sao, còn bảo là muốn Tạ Minh Huy niêm phong cửa tiệm của ta, khiến ta không thể làm ăn được nữa?"
Tạ Thị xuất thân Trần Quận Tạ Thị, nhưng gả cho thất phẩm Hàn Lâm Viện biên tu Nguyễn Chu, bà ta chưa từng tiếp xúc với vòng huân quý thật sự của Thượng Kinh, cũng không nhận ra cậu thiếu niên trước mắt mình có thân phận gì. Nhưng nếu cậu thiếu niên này dám kêu tên cháu ruột của bà ta, thì nhất định là có thân phận bất phàm, lúc này Tạ Thị liền nở nụ cười và nói: "Vị công tử này hiểu lầm rồi, tiểu nữ còn nhỏ dốt nát, không hiểu quy củ, lúc nãy chỉ là nói đùa. Xin công tử đừng trách!"
"Còn nhỏ dốt nát? Không hiểu quy củ?" Cậu thiếu niên này chính là cháu của Đoan Nghi đại trưởng công chúa, cháu họ của hoàng đế, Tĩnh Đình Hầu thế tử - Ngụy Trường Hoa. Hắn nhìn mẹ con Tạ Thị, cười lạnh, chậc chậc hai tiếng và nói: "Người bên cạnh ngươi không phải mười ba cũng là mười bốn rồi, tiểu gia ta không biết, người mười ba mười bốn tuổi còn có thể nói là tuổi nhỏ không hiểu quy củ? Ta thấy nhỏ không hiểu quy củ là giả, nhưng không hiểu quy củ mới là thật, dám chạy đến cửa tiệm của tiểu gia ta ngang ngược? Ngay cả Tạ Minh Huy thấy tiểu gia cũng phải hành lễ rất cung kính, các người ngược lại chỉ là nữ nhi, mà dám há mồm ngậm miệng liền muốn niêm phong cửa tiệm của ta? Được thôi, tiểu gia ta sẽ chờ đợi ở trong cửa tiệm này, nếu không chờ được Tạ Minh Huy niêm phong cửa tiệm của ta, thì..."