Trong cột lý do ly hôn viết: Sau khi con trai chết bất ngờ, người vợ bị rối loạn tinh thần, thường xuyên xuất hiện triệu chứng hoang tưởng, hai vợ chồng vì vậy đã nhiều lần xảy ra tranh chấp, không thể hòa giải được.
Anh còn tìm thấy một bức ảnh chung ở dưới gối.
Những vết nứt trên bề mặt cho thấy nó đã từng bị xé nát rồi lại được dán lại theo từng mảnh một, trong ảnh, người cha đang nâng cậu bé cười tươi lên cao, người mẹ thì dựa vào vai hắn mỉm cười.
Hai khuôn mặt trong đó đều rất quen thuộc, Trì Thù vừa mới gặp vài phút trước, ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt xa lạ của người đàn ông, vô thức sờ lên mặt mình, cảm thấy khó chịu kỳ dị.
Nếu thực sự là tái hiện cảnh tượng quá khứ, tại sao với tư cách là nhân vật "người cha", khuôn mặt của anh lại không thay đổi.
Là lỗi của phó bản sao...
Kèm theo động tác của anh, một tờ giấy nhớ nhẹ nhàng rơi xuống từ mặt sau bức ảnh.
Phía trên dính vết máu, đập vào mắt mà ghê người.
"Tiểu Vinh đã chết."
"Là tôi hại chết nó."
Tiếng gõ cửa không báo trước bỗng vang lên sau lưng Trì Thù, sống lưng anh đột nhiên cứng đờ.
Thời gian kể từ khi anh tạm thời thoát khỏi bàn ăn đó còn chưa đầy mười phút.
Nghĩ đến dòng chữ "Khi người nhà gọi bạn, phải lập tức trả lời" trên mảnh giấy, anh lên tiếng: "Có chuyện gì vậy?"
Phía sau cánh cửa vang lên tiếng cười của đứa trẻ.
Tiếng cười ác ý như đang trêu chọc trong trò đùa dai, vang vọng trong không gian này tạo ra những tiếng vọng kỳ lạ.
"Con muốn ăn thịt ba làm ạ."
Trì Thù mở cửa ra, ánh mắt di chuyển xuống dưới, đối diện với khuôn mặt đang cười một cách gượng gạo và khoa trương.
Khóe miệng cậu bé nhếch lên cao, khuôn mặt nhăn nhó thành nhiều nếp gấp, hai con ngươi đen láy gần như chiếm toàn bộ hốc mắt, nhìn chằm chằm vào anh.
"Con đói rồi."
Trì Thù cúi người xuống, xoa đầu cậu bé, đặt tay ra sau lưng rồi mỉm cười nói: "Không phải vừa mới ăn sao?"
"Nhưng con vẫn đói, rất đói, rất đói rất đói..."
Cậu bé dùng hai tay ôm đầu, dường như rơi vào trạng thái mê sảng nói mớ mà điên cuồng lẩm bẩm, hai mắt nhìn chằm chằm vào mũi giày của Trì Thù: "Con muốn ăn thịt ba làm. Con rất đói, đói đói đói đói..."
—— Khi người nhà đòi bạn thịt, hãy lập tức thỏa mãn họ.
Nghĩ đến lời trên mảnh giấy, ánh mắt anh hơi lóe lên, đi đến bàn ăn, phát hiện bốn món ăn trên bàn đã bị ăn sạch sẽ, một cái tròng mắt cuối cùng vừa bị người phụ nữ dùng lưỡi cuốn vào bụng.