[Hay lắm, một lần chơi hai con quỷ, khả năng lật xe rất cao]
...
Trên hành lang, hơi thở khiến người ta sợ hãi nào đó tràn ra từ cánh cửa đang hé mở.
Máu tươi đỏ sẫm chầm chậm chảy, bị tấm thảm tham lam hút lấy, như dây leo mọc dài, lan ra khắp nơi như mạng nhện.
Ánh đèn mờ ảo trên đầu nhấp nháy vài cái, không gian được chiếu sáng càng ngày càng hẹp, trong bóng đen không thể nhìn thấy, bóng tối như xúc tu ngọ nguậy, tràn ra từ các góc cạnh, cố gắng bò ra ngoài.
Trong tầm nhìn ngày càng tối đi, Trì Thù nhìn thấy một góc màu đen lộ ra bên cạnh cánh cửa đang hé mở.
Hơi thở đáng sợ và bất thường nổ tung trong không khí.
Khoảnh khắc đó, tựa như có thứ gì đó chui ra từ mặt đất, trần nhà, từ phía sau bức tường, chen lấn nhau, ngo ngoe rục rịch, tràn ngập khắp nơi, không nơi nào trốn thoát.
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, Trì Thù nhìn chằm chằm vào góc tối đó, cổ họng thắt lại.
Ngay cả khoảnh khắc cận kề cái chết vừa rồi cũng không khiến anh kinh hoàng bằng cảnh tượng trước mắt.
Cuối cùng anh cũng nhìn rõ hình dạng của con quái vật đó.
Hình người đen kịt cao hơn hai mét, vị trí phần đầu không có ngũ quan rõ ràng, tứ chi và thân mình cũng mơ hồ, dưới hình dạng khổng lồ, dường như có sinh vật sống không ngừng co giật, đẩy lớp da đó lên thành những đường cong kỳ dị.
Con quái vật cũng "nhìn" thấy anh.
Đó là ánh mắt đầy ác ý và phẫn nộ, như thể trong bóng tối không thể nhìn thấy, nó đã mở ra hết đôi mắt này đến đôi mắt khác, chế giễu, căm ghét, lạnh lùng, giây tiếp theo, vô số xúc tu dày đặc lao về phía anh, trên đó hiện ra những khuôn mặt người méo mó vặn vẹo.
Không, nói chính xác thì những thứ đó cũng không thể gọi là "khuôn mặt người", chỉ là những thứ mọc ra ngũ quan trên bề mặt hình bầu dục... có cái thì môi xếp thành hình vuông chín ô, hoặc dùng bốn cái lỗ tai thay thế chỗ vị trí đôi mắt, hoặc chỉ có một cái lưỡi mọc lẻ loi ở chính giữa.
Trì Thù lập tức bỏ chạy.
Ngay khoảnh khắc khi xúc tu sắp chạm vào lưng chàng trai, chúng bỗng cứng đờ như bị ai đó bóp nghẹt, chỉ trong vài giây, Trì Thù đã nắm bắt cơ hội chạy đến trước thang máy, thở hổn hển nhấn nút mở cửa.
Cửa thang máy từ từ mở ra, mặt gương trong suốt phản chiếu hình ảnh chật vật của chàng trai và cảnh tượng phía sau anh.
Bóng tối nhớp nháp như giác hút bám trên vách tường hành lang, lấp đầy không gian bên dưới trần nhà, giống như mạng nhện bao vây con mồi, bề mặt phồng lên của con quái vật không ngừng mấp máy, tựa như tan chảy rồi nhỏ xuống chất lỏng sền sệt.
Những con mắt đó không cam lòng "nhìn" chằm chằm theo hướng anh rời đi, vô số thân thể trắng bệch nhấp nhô trong bóng tối như sóng biển, người đàn ông cao lớn đứng giữa anh và quái vật, máu tươi chảy dọc trên lưỡi rìu đỏ tươi.