Phòng Bếp Là Cánh Cửa Không Gian

Chương 10: Thử bán tiền cổ

Thế kỷ 21, thời đại của công nghệ thông tin và những cái thời thượng, trong thời đại này thứ đáng quý nhất không phải là kim cương hay vàng bạc mà là đồ cổ có giá trị sưu tầm, chúng là những món đồ vô giá, rất khó định lượng nên rất được săn đón, nhưng không phải ai cũng mua được đồ cổ, người mua được mặt hàng này chắc chắn phải có tiền hoặc có thật nhiều tiền.

Chính vì thế buôn bán hàng cổ kiếm tiền rất nhanh, đáng tiếc không phải ai cũng kiếm được. Nguồn buôn bán hàng cổ có khá nhiều, nhưng trong đó có một trang web cực kỳ uy tín tên là Việt Đồ Cổ.

Hồi còn đi làm trong thành phố, có người bạn làm cùng chuyền đã từng nói về trang web này, bọn họ thu mua những đồng tiền và phiếu mua hàng những năm bao cấp, thậm chí cả những đồng tiền có số đẹp, chỉ là giá của loại này không cao, tầm chục đổi trăm, trăm đổi triệu, nhưng những món đồ có tuổi đời lâu năm thì lại khác, có khi sẽ được chuyển vào hạng mục bán đấu giá, đưa vào hội đấu giá chuyên nghiệp, khi ấy tiền thu về còn khủng hơn.

Ba đồng tiền Măng đưa cho cô tuy là đến từ Nam Bảo Quốc chẳng có liên quan gì tới các quốc gia từng xuất hiện trong lịch sử Việt Nam nhưng Vũ Uyển vẫn muốn thử.

Trước tiên cô vào mục kiến thức đồ cổ của Việt Đồ Cổ để xem, sau một hồi lướt cô tìm được một bài viết nói về tiền Thái Bình Hưng Bảo(*) thuộc thời nhà Đinh, điều khiến cô ngạc nhiên chính là hình vẽ được chụp kèm với những lời thuyết minh rất giống hình trên ba đồng tiền cô đang cầm, từ chữ viết cho đến kích thước.

Tay Vũ Uyển hơi run, nếu ba đồng tiền này là tiền cổ thời nhà Đinh, thì chuyện gì sẽ xảy ra, cô sẽ giàu đúng không?

Nghĩ vậy nhưng Vũ Uyển vẫn không quá chắc, cô chụp hình ba đồng tiền mình có, gửi vào phần liên lạc và chờ đợi.

Khoảng hai phút sau có người gửi tin nhắn cho cô.

[Xin hỏi cô đang ở đâu, chúng tôi muốn xem hàng trực tiếp.]

[Tôi đang ở quê.]

[Cụ thể là vùng nào ạ, cô có tiện bay qua Hà Nội một chuyến không?]

Từ làng cô đi Hà Nội mất ít nhất sáu tiếng, nếu bây giờ đi thì sáng mai cô mới có thể về.

[Ngày mai tôi ra có được không?]

[Được, cô gọi vào số này 097xxx sẽ có người ra bến xe đón cô.]



Đào Ẩn đặt con gái xuống, chuẩn bị ra ngoài để tìm thức ăn, đột nhiên nghe thấy có tiếng kêu lớn phát ra từ trong phòng bếp.

Nghĩ tới con trai hắn vội vàng chạy vào: “Măng có chuyện gì vậy?”

Rồi hắn đứng khựng lại khi thấy Măng đang ôm một miếng thịt lớn, bên cạnh còn có một bao lớn, chất liệu bao chứa đồ rất kỳ lạ, hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ.

“Con…” Hắn chỉ vào đồ Măng mang về, muốn hỏi.

Măng cười hì hì đưa miếng thịt lớn ra cho cha mình xem: “Cha nhìn nè, chị gái đưa đó, trưa nay chúng ta có thịt ăn rồi!”

“Con… chẳng phải… chị ấy không…” Đào Ẩn không biết diễn đạt thế nào.

Mưa bên cạnh nhanh miệng nói: “Anh chẳng phải chị không còn bán đồ ăn cho chúng ta nữa sao?”

Măng gật đầu: “Chị ấy không bán đồ ăn cho chúng ta đâu.”

Đào Ẩn khó hiểu: “Vậy con cầm thịt về làm gì, ai khác cho sao?”

Măng: “Là chị ấy cho, chị ấy không muốn bán gì hết, chỉ muốn cho chúng ta thôi, chị dặn con nhắn cha không cần gửi tiền cho chị ấy đâu.”

Đào Ẩn vẫn chưa hiểu, nếu cô ấy hào phóng như vậy sao lúc nãy lại bảo Măng lấy bánh và sữa về, nhìn kỹ lại thì bên cạnh Măng hiện tại cũng không có bánh và sữa mà nó đã cầm đi.

“Thế lúc nãy sao chị ấy lại lấy lại sữa và bánh?”

Măng lúc này mới nhớ ra, vội vàng giải thích chuyện tiền bị biến đổi khiến Vũ Uyển lo lắng bảo cậu quay về lấy đồ để kiểm tra.

Nghe xong Mưa vui vẻ vỗ tay: “Cha ơi tốt quá, chị không bỏ chúng ta!”

Đào Ẩn mỉm cười, nhưng nhớ tới ba đồng tiền mình đưa cho cô bị biến đổi hắn lại áy náy, từng là người đi học, hắn biết có ân phải báo, lập tức suy nghĩ xem mình có thể đưa gì cho cô gái tốt đẹp bên kia.



Chú thích.

Thái Bình Hưng Bảo (太平興寶) là tên gọi đồng tiền đầu tiên của Việt Nam do Nhà Đinh, là một triều đại của người Việt cho đúc bắt đầu từ năm 970. Đây được xác định là đồng tiền xưa nhất do người Việt phát hành. Tiền Thái Bình hưng bảo ra đời góp phần khẳng định nền độc lập tự chủ của dân tộc Việt Nam trên các lĩnh vực kinh tế, chính trị, ngoại giao, văn hóa mà Đinh Tiên Hoàng đã xác lập.

(Các bạn có thể đọc thêm thông tin về tiền này tại Wikipedia.)

Trong tác phẩm mình chỉ mượn sự kiện để viết nhằm đưa đôi chút kiến thức vào tác phẩm, tiện tìm hiểu thêm lịch sử, chứ không hoàn toàn viết theo thể dã sử nên mong các bạn đừng đặt nặng đúng sai.

Cảm ơn đại gia Huân Ngô Thế vừa bao nuôi tại hạ với một lượt đề cử, nhớ ủng hộ tiếp nhé!