Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Tôi HE Với Nữ Chính

Chương 4

【Tô Bắc Nam】: Nhưng—Cô có muốn thử thay chất liệu voan bằng vải satin không? Hoặc thêm một viền ở phần ngực?

Kiều Lật cúi đầu, khẽ nắm lấy chiếc váy của mình.

Không phải cô ấy không nhận ra ý tứ khéo léo trong lời của Tô Bắc Nam.

【Kiều Lật】: Cảm ơn.

Nhưng bây giờ cô ấy không còn tâm trạng để chỉnh sửa trang phục trên người. Kiều Lật khóa điện thoại rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cảnh Dụ đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại, nhưng cô ấy đều không bắt máy.

Khi thấy đối phương không tức giận vì ý kiến mình đưa ra, Tô Bắc Nam mới thở phào nhẹ nhõm, và nở nụ cười hạnh phúc vì bước đầu tiên của mình.

Nhưng người phụ nữ tên Nguyễn Lật này có vẻ ngoài và cách nói chuyện đều lạnh lùng như nhau.

Cố Dao Thanh nhìn thấy cô vui vẻ như vậy thì khẽ thúc vai cô.

“Đã săn được mồi chưa?”

Tô Bắc Nam lắc đầu.

“Cậu nghĩ đi đâu thế?”

Cố Dao Thanh lại chẳng bận tâm, cô ấy đã uống không ít rượu, trên người thoang thoảng mùi rượu.

“Ngày mai dẫn tớ đi chơi nhé, tuần sau tớ phải vào đoàn phim rồi, phải mất một thời gian nữa mới có thể ra ngoài chơi tiếp!”

Cố Dao Thanh là một diễn viên tuyến mười tám, mặc dù không nổi tiếng nhưng vẫn có thể nhận được vai nữ phụ phiên bốn hoặc năm.

Tô Bắc Nam chóng mặt vì cô ấy nên đành phải gật đầu đồng ý.

“Được rồi, được rồi, ngày tớ sẽ dẫn cậu đi chơi.”

Sau đó, Cố Dao Thanh dựa đầu vào vai cô và ngủ thϊếp đi.

Rõ ràng là cô ấy đã rất say rồi.

Tô Bắc Nam cười dở khóc dở, nhưng lần đầu tiên có bạn thân dựa dẫm vào mình khiến lòng cô cảm thấy ấm áp.

Tô Bắc Nam gọi dịch vụ lái xe thay và đưa người về nhà mình. Sau khi thu xếp xong cho Cố Dao Thanh, lưng cô đã ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng điều khiến cô đau đầu là ngày mai đưa nên Cố Dao Thanh đi đâu chơi?

Sau khi tắm xong, Tô Bắc Nam nằm trên giường với chiếc laptop, muốn tìm hiểu xem ở Thanh An có nơi nào thú vị không.

Thường thì hai người hay đi bar vào buổi tối để vui chơi, nhưng Tô Bắc Nam vẫn chưa quen với không khí ở đó, nên muốn tìm một địa điểm khác.

Lúc này, điện thoại cô kêu hai tiếng, là thông báo từ WeChat.

【Mẹ】: Con ngủ chưa?

【Mẹ】: Ngày mai mẹ và bố con đi công tác, mẹ có hai vé mời tham dự triển lãm thời trang, con và Dao Thanh đi xem nhé?

Tô Bắc Nam nhướng mày, ngón tay lướt nhanh trên màn hình.

【Tô Bắc Nam】: Vâng ạ.

Đi xem triển lãm rất hợp ý cô, bản thân cô vốn dĩ đã làm trong ngành này, trước đây muốn đi triển lãm học hỏi nhưng vì nghèo khó mà chỉ có thể xem qua mạng.

Bây giờ có cơ hội trực tiếp đến xem, cô cảm thấy rất phấn khích.

Tô Bắc Nam đặt điện thoại và máy tính xuống, quay đầu nhìn lại những bản phác thảo mình đã vẽ trong mấy ngày qua, tất cả đều chưa được tô màu.

Lúc này, trong đầu cô không khỏi nghĩ đến Nguyễn Lật, dựa vào cách phối màu của cô ấy, Tô Bắc Nam có thể đoán rằng có lẽ Nguyễn Lật rất một tài năng trong lĩnh vực phối màu.

Nếu cô có một nửa tài năng như cô ấy, những bản phác thảo này của cô đã không còn phải chờ lên màu.

Ngày hôm sau, Tô Bắc Nam đã xem phim dưới tầng được cả buổi sáng, trong khi đó mãi đến trưa Cố Dao Thanh mới vừa ngáp vừa từ trên lầu đi xuống.

“Chỉ còn hai đứa mình ở nhà thôi hả?” Từ trước đến giờ, Cố Dao Thanh thường ở lại nhà Tô Bắc Nam, nhà họ Tô thậm chí còn chuẩn bị cho cô ấy một phòng riêng.

“Ừ, bố mẹ tớ đi công tác rồi.” Tô Bắc Nam dọn chỗ bên cạnh cho Cố Dao Thanh ngồi, rồi đưa hai tấm vé mời vừa lấy từ Chu Thanh Hạ cho cô ấy xem.

“Tối nay chúng ta đi xem triển lãm thiết kế thời trang nhé?”

“Được đấy, chúng ta nên làm gì đó không tiêu tốn nhiều sức lực quá.” Cố Dao Thanh ngả người ra ghế sofa rồi xoa đầu.

Sau cơn say, cơ thể cô ấy như bị rút cạn.

Triển lãm được tổ chức tại Trung tâm Triển lãm Quốc tế Thanh An, hai người phải lái xe mất một giờ đồng hồ mới tới nơi. Khi Tô Bắc Nam và Cố Dao Thanh đến thì trời đã tối.