Cuộc Sống Hàng Ngày Của Chủ Mẫu

Chương 8

Liễu thị không biết hỏi gì thêm, đồ đã tặng rồi, dù có đồ bình thường cũng đã tặng rồi, bây giờ biết nói gì nữa, chê người ta keo kiệt hay sao? Hay tặng đồ kém chất lượng?

Mắng không được, chỉ đành nuốt cục tức vào lòng!

Bên cạnh, tẩu tử nhà họ Liễu còn tiếp lời, “Lệnh Quân, mợ cũng đã chuẩn bị thêm của hồi môn cho con, đã đưa hết cho mẫu thân con rồi, lát nữa con bảo mẫu thân con đưa qua, được không, Bình Nương?”

“Đúng đúng,” Trong lòng Liễu thị tức tối, “Vừa hay hôm nay muội muội con cũng nhận được không ít của hồi môn, vốn dĩ ta định đưa thêm cho con một ít, con đến đúng lúc lắm.”

Lục Lệnh Quân thuận thế nói, “Vậy con xin cảm ơn mẫu thân, Chỉ Nhiễm, đem những thứ kia về cất vào đáy hòm, những thứ này đều là của hồi môn của họ hàng gia quyến tặng, sau này còn phải hỏi rõ ma ma và mẫu thân xem là ai tặng, ghi chép lại từng món, tuyệt đối không để thiếu một món nào, đây đều là tâm ý của mọi người.”

Lục Lệnh Quân thỏa mãn bước ra khỏi phòng của Liễu thị.

Chỉ dùng một tráp hộp nhỏ đổi được một đống đồ thêm trang sức.

Câu cuối cùng nàng nói kia là cố ý để cho những người ngoài nghe thấy.

Đồ vật trong tay Liễu thị, rốt cuộc cho bao nhiêu là do bà ta quyết định. Nhưng nàng đã nói sẽ ghi chép lại từng món, câu này như là một lời nhắn nhủ đến những người đã tặng quà.

Bọn họ sẽ biết, quà họ đã tặng sẽ cho Lục Lệnh Quân.

Lại dựa vào việc Lục Lệnh Quân sắp gả vào Hầu phủ, sau này sẽ là phu nhân Hầu phủ, ai cũng muốn để cho nàng thấy chút tâm ý.

Cho nên, những món đồ mà Liễu thị đem đến chỗ nàng, dù không được chia đều, cũng sẽ được của mỗi người một chút.

Để sau này, trước mặt Lục Lệnh Quân, mấy người kia còn nói: "Năm đó khi ngươi đại hôn, chúng ta cũng đã thêm của hồi môn cho ngươi."

Kiếp trước, Lục Lệnh Quân không muốn tranh giành với Lục Hàm Nghi những chuyện này. Nàng luôn giữ nguyên tắc "người không phạm ta, ta không phạm người", mỗi người tự nhận phần của mình.

Kiếp này, nàng đã biết những chuyện khập khiễng thiên vị đó, thì đừng trách nàng ra tay.

Để làm một chủ mẫu tốt, thì chuyện đầu tiên phải làm được đó là tính kế, nhất định nàng phải phản kích

Vật phẩm như nước được gửi đến phòng nhỏ của Lục Lệnh Quân.

Chẳng mấy chốc, ngày hôn đã cận kề.

Một ngày trước ngày đại hôn, sính lễ của Hầu phủ và của hồi môn từ nhà nàng đã chất đầy sân viện của Lục Lệnh Quân.

Tổng cộng có một trăm lẻ tám tráp sính lễ.

Nhà họ Lục vốn tự xưng là gia tộc thanh liêm, không keo kiệt với của hồi môn của nữ nhi, nên họ còn phải trả lại một phần sính lễ tương đương để làm của hồi môn.

Vì đối xử công bằng, mỗi nữ nhi được tặng hai mươi tráp sính lễ.

Ngoài ra, còn có thêm hai tráp đồ tặng thêm.

Riêng phần của Lục Lệnh Quân, mẫu thân thân sinh để lại sáu tráp, tổng cộng là một trăm ba mươi sáu tráp của hồi môn.

Còn Lục Hàm Nghi, tổng cộng chỉ có một trăm tráp của hồi môn.

Nhà họ Lý chỉ là gia đình của một Thị lang lục phẩm, chỉ có sáu mươi tám tráp sính lễ, nhà họ Lục tặng thêm hai mươi tráp, thân tộc thêm ba tráp, từ quỹ riêng của Liễu thị thêm được chín tráp, tổng cộng cũng chỉ đạt được một trăm tráp.

Về hình thức, trông cũng có vẻ không thua kém gì so với Lục Lệnh Quân.

Nhưng mỗi tráp của hồi môn của Lục Lệnh Quân đều là thật.

Còn của Lục Hàm Nghi thì phần lớn chỉ là trang trí.

Một tráp chỉ chứa một cái chăn, vài chiếc ghế cũng tính là một tráp, thậm chí bảy tám cái bát gốm cũng được tính là một tráp.

Điều này Lục Lệnh Quân biết rõ nhất, chỉ riêng sáu mươi tám tráp sính lễ từ nhà họ Lý, một nửa đã là rỗng.