Ta Giúp Sư Phụ Thu Đồ, Vừa Thu Lại Một Cái Không Lên Tiếng

Chương 9

Hứa Ngôn nhướn mày, hả? Thằng nhóc này muốn tìm hiểu thực lực chân thật của hắn?

Chuyện này có thể nói sao? Tất nhiên là không thể, dù sao thực lực của hắn thật sự không đáng khoe ra, hắn chuẩn bị chuyển chủ đề, chém chỗ tốt của tông môn nhà mình.

Lúc này, bên ngoài có tiếng la truyền đến:

"Tiểu ca tầng một, phòng bếp trống một cái nồi, ngươi có muốn dùng không?"

Ồ! Còn phải nấu cơm, Hứa Ngôn lập tức trả lời:

"Được, ta tới ngay!"

Hứa Ngôn xách sọt rau kia, nói với Mặc Uyên:

"Ta đi nấu cơm trước, ăn xong chúng ta nói tiếp!"

Sau khi hắn đi, Mặc Uyên ngẩng đầu, trong mắt hiện lên sát ý, y nhảy xuống xe bò, đập vỡ ấm trà, giấu một mảnh sứ vỡ đi.

Chân của y bị thương, nếu không y có thể chạy, nhưng đối phương là tu sĩ, cho dù y lành lặn cũng không chạy thoát.

Y chậm rãi chìa tay trái ra, bên trên là một miếng ngọc bội màu đỏ máu sắp nứt toác, y ôm chặt lấy mình, cúi đầu thở dài.

Mới đến thế gian mười hai năm, chắc hôm nay y trốn không thoát rồi, thôi thì trước khi chết có thể mang theo một tu sĩ, cũng không lỗ.

Hứa Ngôn đang nấu cơm trong bếp, dĩ nhiên hắn không biết Mặc Uyên trong phòng thế nào, nhưng lại nghe thấy tiểu nhị ở tiền đường đến nói:

"Các tiên nhân của Thanh Thánh tông đến khách điếm chúng ta, bảo là muốn kiểm tra. Nghe nói có Ma tộc chui vào chỗ chúng ta, nên giờ báo mọi người trở về ở yên trong phòng."

Nói xong tiểu nhị kia run cầm cập, rõ ràng hơi sợ hãi:

"Ôi, không biết Ma tộc này lẻn vào Nhân vực bằng cách nào, cho dù là Ma tộc bình thường cũng mạnh hơn Nhân tộc, đáng sợ quá, các tiên nhân nhất định phải bắt được hắn."

Sau trận đại hỗn chiến giữa các tộc vào thời kỳ vạn cổ, trong thiên địa bị năm chủng tộc lớn chia thành năm khu là Nhân vực, Ma vực, Yêu vực, Minh vực và Hải vực.

Năm tộc cũng thỉnh thoảng phát sinh đại chiến vài lần trong vạn năm qua, nhưng trước mắt lại nằm trong trạng thái cân bằng vi diệu, tuy rằng giữa các bên vẫn liên tục xảy ra xung đột nhỏ.

Nhưng chỉ cần không chủ động chạy đến lãnh địa của người khác, dân chúng các tộc vẫn khá bình an.

Lúc này, Hứa Ngôn buột miệng hỏi:

"Bao nhiêu người đến, tra đến đâu rồi?"

Tiểu nhị kia trả lời hắn:

"Ba người, bắt đầu tra từ tầng ba, ừm, tính thời gian, chắc hiện giờ đã đến tầng hai."

Hứa Ngôn gật đầu, sau đó bưng đồ ăn đã nấu chín lên, chuẩn bị về phòng, Ma tộc gì chứ, hắn không quan tâm, hắn đang nghĩ lát nữa các tu sĩ Thanh Thánh tông đến tầng một tra, xem có thể nhờ những người này đưa đến Thanh Thanh tông hay không.

Hứa Ngôn đẩy cửa ra, nhìn thấy Mặc Uyên vẫn ngồi trên xe bò, hắn cười lấy lòng:

"Ăn cơm."

Tuy Mặc Uyên đề phòng hắn như phòng cướp, nhưng cơm đã đến miệng, y vẫn thành thật ăn no trước.

Ăn no xong, Hứa Ngôn lại bắt đầu mè nheo đòi Mặc Uyên gia nhập Phù Sơn tông.

Nhưng sau khi Mặc Uyên từ chối nhiều lần, Hứa Ngôn chán chường nằm trên giường:

"Mặc Uyên, nói đi, ngươi thật sự không muốn tu tiên à?"

Mặc Uyên lạnh lùng trả lời:

"Không!"

Không còn gì để nói, Hứa Ngôn định đi nghỉ một lúc, sau khi hắn nghĩ ra tông môn có gì tốt lại nói tiếp.

Đột nhiên trong viện tầng một có tiếng đối thoại của mấy người.

"Sư huynh, tầng ba và tầng hai không có nghiệp chướng Ma tộc kia!"

"Sư đệ đừng nóng vội, chẳng phải còn tầng một sao?"

"Đúng thế sư đệ, đường chủ và la bàn này sẽ không sai, nghiệp chướng Ma tộc nhất định đang ẩn náu trong khách điếm này."

"Biết rồi, các sư huynh, bắt được nghiệp chướng Ma tộc này, nhất định phải để ta tự tay băm hắn!"



Hứa Ngôn nghe mấy người kia nói say sưa, còn thầm cười nhạo: Ai bảo Ma tộc này nhập cư trái phép, đi đến địa bàn Nhân vực làm gì.

Làm sao giấu được ma khí toàn thân kia!

Mà bản thân hắn không cảm giác được ma khí, vậy thì ba người bên ngoài thấp nhất là Trúc Cơ kỳ.

Nhưng nghe xong cuộc trò chuyện của họ, Hứa Ngôn lại phát hiện mấy người này đi về phía phòng hắn, chuẩn bị tra hắn trước à?

Nhưng theo hắn biết la bàn kia không phải hệ thống của hắn, không thể chỉ rõ không gian, nhưng chắc có thể chỉ ra phương hướng cụ thể!

Nhị Mao nhà hắn không thể là Ma tộc được.

Hứa Ngôn bỗng có cảm giác không ổn, hắn quay đầu nhìn Mặc Uyên.

Thấy Mặc Uyên ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn ngập sát ý, sắc mặt trắng bệch!

"Hệ thống, Mặc Uyên! Thanh toán kiểm tra lý lịch cuộc đời!"

Hứa Ngôn thầm gào thét.