Gả Cho Thú Nhân Sau Khi Đánh Bại Bầy Đàn

Chương 30: Tắm táp

Kha Liễm trừng mắt nhìn hắn, không muốn nhớ lại tình cảnh khó xử hôm qua nữa: "Anh đừng động vào, ta có cách chữa trị tốt hơn!"

Áo Cách nghi hoặc, còn có cách nào tốt hơn liếʍ liếʍ sao?

Thấy cậu định xuống giường, thú nhân cao lớn vẫn cử động, mặc kệ Kha Liễm trừng mắt đen mặt, hắn một phen ôm ngang đối phương lên: "Chân em không thể đi đường."

Kha Liễm khó thở, cậu đâu phải giống cái yếu ớt không thể tự lo liệu, kiếp trước cậu từng chịu thương nặng hơn thế này, cũng không yếu đuối đến mức cần người ôm.

Nhưng cậu đã sớm biết sức mạnh của nửa thú nhân, đành chỉ đấm vào cánh tay đang vươn tới để phát tiết, rồi mặt đen để mặc đối phương bế mình lên.

"Em muốn đi đâu?" Đã bế người lên rồi Áo Cách mới nhớ ra chưa hỏi đối phương muốn đi đâu.

Dù không vui nhưng Kha Liễm vẫn nói: "Ở đây có sông không? Hoặc suối nhỏ nào không?"

Áo Cách không nói nhiều, ôm người nhảy xuống từ cửa hang.

Kha Liễm lúc này mới thấy rõ hang động của họ nằm trên một vách núi vuông vức, cách mặt đất khoảng bằng chiều cao hai người trưởng thành.

Phía trước là một khoảng đất trống rộng rãi, có vẻ là tự nhiên hình thành, cũng có thể do Áo Cách đã xử lý qua.

Bên cạnh khoảng đất mọc nhiều cây gai, loại gai này nếu đâm vào người hoặc động vật sẽ tiết ra một loại độc tố gây tê liệt, là hàng rào phòng thủ tự nhiên! Đây quả thật là nơi thích hợp để cư trú.

Sức bật của bán thú nhân kinh người, chỉ trong chốc lát đã ôm Kha Liễm đến bên một con suối nhỏ trong vắt.

Có điều kiện thì Kha Liễm luôn rất thích sạch sẽ, cậu múc nước rửa mặt sạch sẽ, súc miệng xong mới cảm thấy người nhẹ nhõm hơn chút. Vừa quay đầu lại đã thấy Áo Cách vẫn đứng tại chỗ nhìn cậu.

Chân cậu không thể kéo dài thêm, sợ rằng một lúc nữa cũng không thể rời đi, hơn nữa cậu thực sự chưa tìm được nơi nào thích hợp cư trú hơn chỗ này. Lại thấy đối phương vẫn bẩn thỉu, cùng với hành vi mạnh mẽ của hắn tối qua, nếu không thể phản kháng thì ít nhất cũng phải làm cho bản thân thoải mái hơn một chút, cậu cũng không phải người bạc đãi chính mình.

Vì vậy Kha Liễm vẫy tay gọi bán thú nhân: "Anh lại đây."

Áo Cách khẽ động đậy, nghe lời đi tới ngồi xổm trước mặt giống cái.

Tay Kha Liễm lại chỉ chỉ dòng suối: "Xuống đi, không rửa sạch không được lên."

Đối với hành động của Kha Liễm, Áo Cách hơi khó hiểu, đêm qua không phải hắn mới tắm rồi sao? Nhưng lời bạn đời nói chính là trời.