Nữ Chủ Cứ Ức Hiếp Tôi Thì Phải Làm Sao

Chương 2: Caybara hiền lành

"Xảy ra chuyện gì vậy"

Không một ai trách cứ Thẩm Diệc Nam, hoặc cũng có thể nói là không có ai hoài nghi cô là người vừa mới hắt ly bia kia.

Thẩm Diệc Nam vừa nghe mọi người bàn luận vừa khẽ nhắm mắt. Cô biết rằng đàn anh dịu dàng, ôn hòa nay bỗng dưng lại nổi cáu khiến cho mọi người xung quanh rất bất mãn. Bình thường hắn ta luôn thích nói mấy lời ngọt ngào như các bạn nhỏ học mẫu giáo, tự tạo cho mình hình tượng là một chàng trai tốt, là người vui vẻ hòa đồng.

Nhưng mấy lời thô tục hắn vừa mới thốt ra đã bộc lộ tính cách thật sự của hắn rồi.

"Con...... con s.úc vật này đã hắt bia vào mặt tôi đó!" - Hồ Anh chỉ thẳng tay vào mặt Thẩm Diệc Nam.

Hầu hết những sinh viên học tại đại học A đều là học sinh được tuyển thẳng từ trường cấp 3 trực thuộc đại học A, Thẩm Diệc Nam cũng không quá sợ hãi hắn ta.

Một bạn học cũ thấy tình huống trước mắt thì vội lên tiếng: "Tôi hiểu rất rõ về Thẩm Diệc Nam, cậu ấy ở lớp chúng tôi vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, một nhóc capybara hiền lành như cậu ấy sao có thể làm ra chuyện hắt bia vào mặt người khác được chứ. Đàn anh à, có phải anh uống say rồi nên tự hắt lên người mình không vậy."

Lúc này, Thẩm Diệc Nam mới từ từ mở mắt ra. Từ khi còn học cấp 3, cô đã biết rõ một đạo lý, phải hòa đồng với bạn học, ở trường không có ai đã có thành tích tốt lại hay giúp đỡ bạn bè như cô cả. Nhờ vậy mà cô mới chỉ vướng vào chút rắc rối, mọi người đã lên tiếng giúp đỡ cô.

Lúc này có vài bạn học cùng nói: "Đúng vậy đúng vậy, sợ là đàn anh uống say rồi."

Khung cảnh lúc này thật ồn ào, Thẩm Diệc Nam với tâm tư sâu lắng khẽ nhếch môi cười, nhưng một giây sau lại trở về dáng vẻ không chút biểu cảm, cô bình tĩnh ngồi trên ghế, như thể sắp chuẩn bị tụng kinh vậy.

Người duy nhất biết được thủ phạm thật sự thì đang ngồi ôm đầu, đôi mắt ngây thơ cứ thế nhìn chằm chằm Thẩm Diệc Nam.

Mà Thẩm Diệc Nam hiểu rõ, tên kh.ốn Hồ Anh uống say thật rồi mới không thể cãi lại mọi người ở đây, đã vậy còn tự xé bỏ lớp mặt nạ ngụy trang của bản thân xuống, bộc lộ tính cách thật sự trước mặt nhiều người như vậy.

Không bao lâu sau, Hồ Anh dường như đã tỉnh táo lại, hắn vuốt mặt một cái, khuôn mặt lại trở về dáng vẻ dịu dàng thường ngày. Hắn vội vàng nói với mọi người: "Xin lỗi mọi người, hình như đúng là tôi tự mình hắt bia lên người, haha, thật sự uống say rồi."

Vẻ ngoài của hắn ta rất đẹp, một lời xin lỗi này mọi người ở hiện trường cơ hồ đều bỏ qua cho hắn.

Mấy người bạn vừa rồi lên tiếng bảo vệ Thẩm Diệc Nam như thể bị ai đó nhét màn thầu đầy miệng, dù gì hắn cũng lên tiếng xin lỗi rồi, còn có thể làm gì được chứ.

Hồ Anh khẽ trừng mắt nhìn Thẩm Diệc Nam. Cô thì vẫn luôn tỏ ra không màng thế sự, như thể không hề phát hiện ra sự tức giận của hắn ta.

Tên kh.ốn Hồ Anh ngồi xuống ghế, trong lòng lại mải mê suy tính xem làm cách nào mới có thể dụ cô em nhà giàu Trịnh Uyển Thu vào bẫy.

Đôi mắt bẩn thỉu của hắn nhìn chằm chằm vào đại tiểu thư Trình Uyển Thu nhà cô một cách đầy thô tục, vẻ ngoài ưa nhìn kia đã giúp hắn che giấu không biết bao nhiêu suy nghĩ bẩn thỉu trong lòng, nhưng ánh mắt lại thể hiện rõ tham vọng của hắn.

Bỗng nhiên, trong một khắc, Hồ Anh như thoáng nhìn thấy Thẩm Diệc Nam - người mà hắn mới chửi là đồ s.úc vật lại đang nở nụ cười đầy nham hiểm và xảo quyệt với hắn.

Lúc này, hắn chợt hiểu ra, cô đâu phải là một con capybara hiền lành ngoan ngoãn gì, rõ ràng là một con sói độc ác đội lốt cừu non mới phải!!!!!!

Hồ Anh càng nghĩ lại càng tức giận, hai mắt hắn khẽ giật, còn thầm nghĩ: "thật muốn đánh người quá đi!"

Thẩm Diệc Nam ngồi bắt chéo chân, cô vừa uống từng ngụm bia vừa cố gắng tiếp nhận những ký ức từ kiếp trước.

Ngoài tên phượng hoàng nam này ra thì còn một tên bác sĩ thú y có tâm lý biếи ŧɦái, một tên thanh mai trúc mã bệnh kiều đang du học nước ngoài của đại tiểu thư nữa.

Tất cả bọn họ đều là thủ phạm khiến cho đại tiểu như nhà cô lâm vào cảnh khốn khổ, đến mức trở thành kẻ ăn xin đầu đường xó chợ.

Phượng hoàng nam Hồ Anh muốn thông qua Trình Uyển Thu để chen chân vào tầng lớp thượng lưu. Tên bác sĩ thú y thì chỉ muốn m.ổ x.ẻ nàng để thỏa mãn tâm lý biếи ŧɦái của mình. Còn tên thanh mai trúc mã bệnh kiều kia ấy à, hắn ta nhân danh tình yêu mà giam cầm nàng, coi nàng là công cụ giúp hắn thỏa mãn đam mê cũng như là thú vui cho hắn tùy ý chà đạp.

Ôi, thể chất đại tiểu thư nhà cô cũng thật lạ, toàn thu hút mấy tên kh.ốn bi.ến thái!