Bé Gà Con Tỏa Sáng Nhất Cung Điện Lang Vương

Chương 1.2: Ò ó o o

Không, không, không sợ, không sợ——

Cậu quay đầu lại từng chút, từng chút cho đến khi hoàn toàn nhìn được...

Đằng sau tảng đá, một con hổ khổng lồ đang lặng lẽ nhìn cậu, đôi mắt ánh màu xanh lục.

Kiều Hi: "...Ó."

Không phải Hổ tộc, mà là một con hổ thật.

Kiều Hi vươn cổ, lông tơ nổ tung, hét lớn: "Ó——— ò ó o o!"

Con hổ lắc lắc chấn động, trợn tròn đôi mắt, nghiêng đầu, hơi hé miệng làm lộ ra tí xíu hàm răng sắc nhọn, thậm chí ở giữa hình như còn giắt chút thịt vụn: "Ngao?"

Kiều Hi quay đầu lại, vừa lăn vừa bò mà bỏ chạy, lông chim rơi rụng đầy đất, một đường thét chói tai: "Cục tác cục cục cục cục tácccc."

*

Từ trên không trung nhìn thấy Kiều Hi và con hổ lướt qua giữa những tán lá, sói quý tộc dùng móng vuốt mà cấu vào thân con chim đang bay, nó tuy ăn đau nhưng lại không dám hó hé một tiếng.

Sói quý tộc oán giận nói: "Xui xẻo, con gà kia bị gió vặn, phỏng chừng đã rơi vào tầm ngắm của con hổ do Cảnh Diễm nuôi dưỡng rồi. Ấy thế mà con hổ đó lại vừa vặn bị một cái cây che khuất, chúng ta không thể nhìn được!"

Phía sau nó là Cảnh Ngọc - Tam vương tử của Lang tộc, không nói một lời, gắt gao nhìn chằm chằm vào phía dưới. Đột nhiên, hai chú chim bay đầu đã nhận khác thường, kêu lên: "Điện hạ, có, có ong mật!"

"Các ngươi, các ngươi vậy mà đều sợ ong mật——" Sói quý tộc không kiên nhẫn định mắng chửi người, lúc này mới phát hiện một mảnh màu xám đang tụ tập trong không trung ngay đối diện bọn họ, xung quanh tai bọn họ vang lên những tiếng "ù ù". Đó là một đàn ong mật, hơn nữa mục tiêu chuẩn xác là bọn họ mà vọt tới!

Gã bị dọa đến lỡ miệng mắng câu thô tục.

Cảnh Ngọc lấy lại tinh thần cũng bị dọa nhảy.

Cậu ta núp trên lưng con chim, nếu không phải có Điểu tộc bao bọc, cậu ta gần như sẽ lăn ra khỏi lưng chim. Cậu ta thét to: "Đi! Nhanh lên! Mau chạy!"

Dưới sự tấn công của đàn ong, hai chú chim đã bay đến nghiêng ngả. Nếu thật sự bị ong mật bao vây, điểu tộc đến chính mình còn lo không xong, và hai con sói nhất định sẽ ngã xuống!

Tức khắc, hai người mất đi tâm trạng xem kịch, vội vàng thúc giục hai chú chim bên dưới nhanh chóng trốn thoát!

Trong rừng, một con sói đen ngước mắt nhìn hai con chim đang bay đi trong không trung. Khí áp rất thấp mà nói: "Bọn họ đã trốn thoát."

Bên cạnh hắn, điệp tộc vẫy vẫy bốn phiến cánh của mình, nói: "Xin lỗi, thời gian quá ngắn, ta còn chưa huấn luyện tốt những con ong này."

Nếu huấn luyện xong, anh ấy tự tin có thể làm đúng theo lời Cảnh Diễm, đem hai con chim và hai người trên đó "quẳng xuống dưới".

Sói đen "chậc" một tiếng, bởi vì đang ngủ trưa được một nửa thì bị tiếng gà gáy đánh thức nên hiện tại hắn vô cùng cáu kỉnh.

Mà hiện tại, hắn vẫn có thể nghe thấy tiếng "cục tác" như xa như gần.

Sắc mặt của con sói đen hoàn toàn u ám, hắn duỗi móng vuốt, mang theo một thân tức giận hướng về phía phát ra âm thanh mà đi tới.

Điệp tộc không dám nói một lời, suy nghĩ một chút vẫn là nên đi theo.

*

Kiều Hi sống đến bây giờ, chưa từng phải trốn thoát một cách tuyệt vọng đến như vậy.

Cậu không thể bay nên chỉ có thể chạy bằng đôi chân ngắn ngủn, đập đập cánh, thét chói tai xuyên qua rừng cây, trong khi con hổ phía sau cứ vậy mà một đường đuổi theo không dừng lại.

Kiều Hi sợ đến phát khóc, thở hồng hộc, đầu óc choáng váng, hôm nay cậu thực sự không muốn tiêu đời ở đây—— tiêu đời trong miệng một con hổ!

Không, không chỉ có hổ, mà còn có con sói đen hung bạo nhất trong truyền thuyết——

Kiều Hi vừa nghĩ đến đây, cậu vấp phải thân cây dưới chân, lao người về phía trước rồi ngã bịch xuống đất, đầu váng mắt hoa.

Chỉ là... Cậu không muốn chết...

Mắt và mũi Kiều Hi đều cảm thấy chua chát.

... Cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, vẫn là cố hết sức mà bò dậy.

Cậu thở hổn hển, không dám xem tình huống phía sau. Đôi chân nhỏ nhắn gầy gò run rẩy hướng về phía trước mà chạy trốn. Nhưng đột nhiên, một bóng đen từ trong bụi cây trước mặt lao vụt ra, chặn đứng trước mặt cậu.

Kiều Hi sốc nặng, là, là một con sói đen khổng lồ!!

Con sói đen nhe răng, bộ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Kiều Hi. Mắt thường cũng có thể thấy được cái nanh của sói rất bén nhọn, đôi mắt bạc lóe lên hung quang.

Một con sói và một con gà trừng mắt nhìn nhau một lúc... Con sói đen há miệng, gầm lên với Kiều Hi.