Thanh Mai Chín Phần Ngọt Ngào

Chương 5: Vẫn ngốc như hồi nhỏ

Ra khỏi biệt thự, một chiếc xe thể thao màu đỏ cực ngầu đang đậu trước cửa.

Quý U không khỏi nhìn về phía Lam Hy Tước.

Người này bên ngoài có vẻ cao quý, lạnh lùng nhưng không ngờ bên trong lại rất phóng khoáng.

"Đứng đực ra đó làm gì? Mau lên xe đi." Lam Hy Tước ném cặp sách vào ghế sau, dựa vào xe, nghịch chìa khóa xe trên tay, thấy Quý U vẫn đứng ở cửa, anh không khỏi thúc giục.

"Ồ!" Quý U bước nhanh về phía trước, nhưng cô cũng không vội lên xe, ngược lại nhìn Lam Hy Tước với vẻ mặt đầy hy vọng, nói: "Ừm, cho em lái thử một lần nha?"

Một trong mười chiếc siêu xe đắt nhất thế giới, nhìn thôi đã thấy ngầu rồi.

"Em biết lái xe à?" Lam Hy Tước nhướng mày nhìn cô.

"Ừm, em đã học lái xe ở nước ngoài." Quý U mơ hồ nói.

Cô thực sự đã học lái xe, chỉ là chưa lấy được bằng lái thôi.

"Đi thôi!" Lam Hy Tước không chút nghi ngờ, trực tiếp ném chìa khóa xe vào tay Quý U, sau đó vòng qua ghế phụ, mở cửa ngồi vào.

Quý U chỉ tùy tiện nói, không ngờ đối phương lại thực sự đồng ý. Cô cầm chìa khóa xe phấn khích một hồi.

Không đợi Lam Hy Tước thúc giục, cô nóng lòng mở cửa xe bước vào.

Đúng là một trong những chiếc siêu xe đắt nhất thế giới, ngoài vẻ ngoài thời thượng và bắt mắt, nội thất bên trong còn vô cùng xa xỉ và sang trọng. Ngồi trên xe, Quý U có cảm giác không biết phải bắt đầu từ đâu.

"Đi thôi!" Thấy cô lên xe đã lâu mà vẫn chưa xuất phát, Lam Hy Tước không khỏi thúc giục cô lần nữa.

"À, ừm!" Quý U hít sâu một hơi, ngồi thẳng dậy, đang định khởi động xe thì thấy Lam Hy Tước nhìn mình với ánh mắt kỳ quái.

"Có, có chuyện gì thế?" Không hiểu sao Quý U lại cảm thấy chột dạ.

"Thắt dây an toàn!" Lam Hy Tước lạnh lùng nhắc nhở, trên mặt hiện lên vẻ chán ghét.

Cô gái này vẫn ngốc y như hồi nhỏ.

"Hả?" Quý U vội vàng cúi đầu, lúc này mới ý thức được mình suýt mắc phải lỗi cơ bản nhất.

Cô cố tình phớt lờ ánh mắt nghi ngờ của Lam Hy Tước, giả vờ bình tĩnh thắt dây an toàn rồi nói: "À, em chưa biết đường đến trường." Giống như sự do dự vừa rồi của cô chỉ là chờ anh chỉ đường.

Lam Hy Tước liếc cô một cái, sau đó ngón tay thon dài đẹp đẽ nhanh chóng chạm vào màn hình dẫn đường, rất nhanh, một giọng nữ nghe hay hơn nhiều so với hệ thống Quý U đã từng kết nối vang lên: "Đinh! Hệ thống dẫn đường sẽ chỉ đường cho bạn, bắt đầu chỉ đường, điểm đến là Học viện Curtis."

Quý U thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh lại, đạp phanh chuẩn bị chuyển số, kết quả là, vừa mới đạp xuống, chiếc xe đã phát ra một tiếng gầm rú mạnh mẽ.

Quý U giật mình, ngây người vài giây, sau đó cô mới nhận ra mình đã đạp nhầm chân, thay vì đạp phanh thì cô đạp ga, cô vội vàng nhấc chân lên.

Ánh mắt Lam Hy Tước nhìn cô càng quái dị hơn, nhưng anh lại nhịn không nói gì.

Quý U hít sâu một hơi, tay cầm vô lăng hơi có chút mồ hôi, cảm giác bị nhìn chằm chằm khiến cô hơi xấu hổ. May mà anh không nói gì, sau khi điều chỉnh tâm lý, cô thử lại một lần nữa, lần này không có vấn đề gì, cuối cùng xe cũng khởi động thành công. Chỉ có điều, Quý U đã đánh giá sai tốc độ của chiếc xe thể thao, vừa đạp ga, xe lập tức lao vọt ra ngoài.

Xe vừa ra khỏi biệt thự chưa được bao lâu, giữa đường bỗng có một con chó lao ra, Quý U giật mình, phản ứng đầu tiên là đạp phanh, nhưng mà, bên trái là ga bên phải là phanh, hay bên phải là ga bên trái là phanh đây?