Tôi Được Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm

Chương 7

Nếu không phải toàn bộ quá trình ánh mắt cô đờ đẫn miệng liên tục lẩm bẩm hai má còn đỏ bừng mang theo chút mùi cồn như có như không, Lý Quân Nguyện thật sự đã cảm thấy người này giả say ăn vạ.

Áo vừa mặc xong, Viên Tư Ý đã treo lên người Lý Quân Nguyện lần nữa.

Lý Quân Nguyện trông thấy chiếc áo lông màu đen kia cảm thấy cực kỳ hoang mang, chẳng lẽ hôm nay cô ấy và áo lông đen bát tự phạm hướng?

Lý Quân Nguyện đỡ người vào trong xe rồi định đi, không ngờ đối phương túm chặt lấy quần áo bản thân có cạy thế nào cũng không buông tay, bàn tay trắng nõn cũng bị cạy đến đỏ bừng, cô ấy có phần không đành lòng dứt khoát bảo bạn thân cô gái kia đừng cạy nữa, lên xe theo.

Lục Tình ngồi ở ghế phó lái chỉ đường cho tài xế, còn Lý Quân Nguyện và Viên Tư Ý hai người cùng ngồi phía sau.

Có lẽ hạn ngạch lắm mồm đã sử dụng xong, Viên Tư Ý vô cùng yên tĩnh túm áo Lý Quân Nguyện dựa vào người cô ấy, trông dáng vẻ ôn hòa không có chút tính công kích nào, đôi môi hồng hơi chu ra, mang theo chút ướŧ áŧ.

Lý Quân Nguyện nhìn một lát, bất giác li3m môi mình, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Kỳ lạ.

Biểu cảm lúc người này ôm cô ấy gọi tên cô ấy rốt cuộc tại sao lại khiến cho người thân kinh bách chiến như cô ấy đến sặc nước bọt vậy...

Cô ấy không tin lại quay đầu nhìn đối phương, trên khuôn mặt trắng nõn của đối phương có vài sợi tóc lộn xộn, Lý Quân Nguyện đưa tay vén những sợi tóc ra sau tai giúp cô, ngay cả bản thân cũng không phát hiện trên môi mình đang nở nụ cười.

Sáng sớm hôm sau Viên Tư Ý tỉnh dậy trên giường cảm thấy tối qua bản thân ngủ cực kỳ ngon, nhưng mà...

Cô nhìn chằm chằm món đồ trong tay có phần mờ mịt, cái áo gió này ở đâu ra vậy...

Cô cầm lấy chiếc áo gió chẳng hiểu từ đâu ra khỏi cửa phòng đã thấy Lục Tình ngồi trên sofa ăn sáng, vừa thấy cô đã tỏ vẻ hận không thể bóp ch ết cô.

Viên Tư Ý không hiểu gì, "Sao vậy?"

"Cậu không nhớ một tí gì sao?" Lục Tình u ám hỏi.

Viên Tư Ý cố gắng nhớ lại một chút, "Tớ nhớ cuối cùng tpứ gọi hoành thánh với bia dứa, nhưng bia dứa không phải đồ uống vị trái cây sao, không có cồn mà."

"..." Lục Tình hít sâu, "Tối qua tớ cũng mới biết cái đồ chơi đó có hai phiên bản."

"Vậy nên?"

"Vậy nên thứ cậu uống là đồ có cồn." Lục Tình nhớ lại chuyện trải qua tối qua liền xấu hổ đến chân cắm xuống đất, "Sau đó cậu cứ ôm lấy một cô gái dáng người rất đẹp gọi người ta Ôn Nhứ rồi Lý Quân Nguyện còn không chịu buông tay một đường để người ta đưa cậu về còn lấy cái áo gió trên người cô ấy đưa cho cậu giữa đêm mùa đông."