Tôi Được Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm

Chương 8

"Hơn nữa quan trọng nhất chính là!!!" Lục Tình cắn thìa, "Cậu vậy mà để bạn thân khủng hoảng xã hội là tớ! Đồng bọn tốt của cậu là tớ! Một năm cũng không nói với người xa lạ hơn mười câu là tớ! Nửa đêm xin một người xa lạ đưa cậu về còn làm ra đủ loại chuyện vừa kỳ dị vừa xấu hổ!!! Aaaaaa! Tớ xấu hổ quá!"

Nói thật, Viên Tư Ý cũng không thể hiểu được loại xấu hổ này, cô đành phải chân thành an ủi, "Trên cơ bản mà nói xấu hổ là một cảm xúc cảm thụ cá nhân, chỉ cần ý thức chủ quan của cậu không thừa nhận đó là chuyện xấu hổ thì cậu sẽ không cảm thấy..."

"Viên Tư Ý!!!"

Viên Tư Ý biết điều ngậm miệng lại, tổng hợp những kinh nghiệm trước đây, thời điểm này tốt nhất cô nên duy trì im lặng.

Vì thế cô quyết định đi đánh răng trước rồi nói sau.

Đánh răng giữa chừng, cô bỗng nhớ tới gì đó, thò đầu từ nhà vệ sinh, "Lục Tình, vậy cái áo gió này?"

"À à là của cô gái đưa cậu về nhà," Lục Tình vừa nhớ tới khoảnh khắc đối phương cởϊ áσ gió cảm giác xấu hổ đã quay lại ngay lập tức, "Cô ấy đưa cậu tới dưới lầu, ai ngờ cậu vẫn không chịu buông tay, suýt nữa tớ đã vả cậu mấy cái cho tỉnh rồi, cô ấy nói không cần rồi cởϊ áσ gió ra cho cậu."

"Không để lại số điện thoại?"

"Không có. Cô ấy nói không cần trả." Lục Tình nghĩ nghĩ, "Hơn nữa nếu người này không phải nữ tớ cũng sẽ sợ lắm, ôi chao, tối qua cả đoạn đường cô ấy chưa từng cởi mũ tháo khẩu trang, rất dọa người!"

"Ồ." Sau khi biết chuyện này Viên Tư Ý không còn gánh nặng đi đánh răng, dù sao người ta cũng đã nói không cần trả.

Còn về vấn đề đối phương là người nào, rốt cuộc là ai, tại sao không tháo khẩu trang gì gì đó hiển nhiên cô hoàn toàn không quan tâm.

Lục Tình nhìn lên trần nhà, nhiều lúc cô nàng rất muốn cạy đầu Viên Tư Ý ra xem bên trong rốt cuộc là thứ gì, có phải ngoại trừ kịch bản trinh thám phá án ra thì không còn gì khác hay không, "Cậu cũng không muốn biết cô ấy là ai à?"

Viên Tư Ý đánh răng xong cuối cùng cũng có cảm giác bản thân tươi mát hơn một chút, hoang mang nói, "Có cần thiết không?"

"Không á??"

"Cả đoạn đường đối phương không cởi mũ tháo khẩu trang chứng minh cũng không muốn cho cậu xem diện mạo của mình, áo gió cũng không cần trả chứng tỏ cô ấy cũng không quan tâm món đồ, vậy có lẽ cô ấy lại càng không để ý một câu cảm ơn của tớ. Vậy nên tóm lại, hoàn toàn không cần thiết." Viên Tư Ý phân tích.