Tôi Muốn Bá Tổng Này!

Chương 3: Chẳng lẽ bị ED?

Vào buổi tối, sao trời thưa thớt, ảm đạm không ánh sáng. Trong một quán bar cao cấp có tên "Tuyệt đỉnh quyến rũ", lại là xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son.

Truyền thuyết kể rằng, đây là động tiêu tiền của những kẻ cô đơn, có nam có nữ, nơi đây có rất nhiều công tử nhà giàu, ngẫu nhiên xoay người một cái sẽ nhìn thấy ai đó, có lẽ là đại thiếu gia của tập đoàn nào đó!

Lúc này là thời điểm náo nhiệt nhất của quán bar, chỉ thấy một người đàn ông ngồi gần quầy bar, mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản, khoe ra dáng người vạm vỡ, chỉ nhìn lưng cũng có thể biết người đàn ông này rất đẹp trai.

Quả nhiên, anh lơ đãng ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt sâu sắc và quyến rũ của người đàn ông, nét mặt cân đối như được khắc bằng dao, góc cạnh rõ ràng, càng toát ra khí chất kiêu ngạo và lạnh lùng, đôi mắt đen sâu thẳm như hồ nước, môi mỏng gợi cảm mê người, bàn tay sạch sẽ thon dài, xương cốt rõ ràng, nắm vuốt thân ly rượu và lắc nhẹ, một động tác đơn giản nhưng đối phương làm lại rất hấp dẫn.

Khuyết điểm duy nhất là anh quá lạnh lùng, toàn thân toát ra khí chất lạnh lùng, người lạ không thể tiếp cận được.

Mặc dù vậy, vẫn có những người phụ nữ không sợ chết, kiên quyết bám lấy anh.

Chỉ vì người đàn ông này quá điển trai, quá quyến rũ!

Diệp Tử Hoặc cầm ly rượu, lạnh lùng cau mày, chán ghét nhìn sang bên cạnh. Không biết đây là người thứ mấy chủ động đi tới, trên mặt hiện rõ vẻ không kiên nhẫn.

Đáng chết.

Mấy tên kia hẹn anh đến nơi này, bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng ai hết, biết rõ anh không thích sự tiếp cận của phụ nữ nên cố tình để anh ở đây một mình.

"Cút đi ——"

Diệp Tử Hoặc hé mở môi mỏng, không thương tiếc đuổi mấy người phụ nữ bám lấy mình như ruồi, sau đó anh nâng ly rượu trong tay, uống cạn ly!

Trên khuôn mặt cứng rắn và lạnh lùng, như thể được phủ lên một lớp băng tuyết dày.

Người phụ nữ kia tái mặt, xấu hổ đứng dậy, chật vật quay về chỗ cũ!

Diệp Tử Hoặc đặt ly rượu xuống, đang định đứng dậy rời khỏi nơi quỷ quái này thì vô tình nghe thấy một giọng nói nhỏ ở trước quầy bar bên trái: "Có gái đẹp chủ động ôm ấp yêu thương mà chẳng thèm, không lẽ anh ta bị ED? Chậc chậc, đáng tiếc, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, chỉ là có chút lạnh lùng!"

Diệp Tử Hoặc vô thức ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua, sát ý nồng đậm, anh chuẩn xác nhìn chằm chằm vào người phụ nữ nhỏ bé không sợ chết đang lè lưỡi, nhăn mặt về phía mình!

Người phụ nữ này vừa nói gì?

Lại dám nghi ngờ anh bị ED?

Đáng ghét!

Diệp Tử Hoặc không chút do dự đứng dậy, toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm, giống như một con báo đang tìm kiếm thức ăn, bước chân giận dữ, từng bước một đi đến trước mặt đối phương!

Từng chữ từng câu, nghiến răng nghiến lợi, giọng nói lạnh lùng như Tu La đến từ địa ngục!

"Những lời cô vừa nói, lặp lại một lần nữa?"

Tiền Tiểu Tiểu dám thề với trời, cô thực sự đã nói rất nhỏ, rất rất nhỏ, nhưng không hiểu sao nó vẫn lọt vào tai người đàn ông chếch đối diện!

Chậc chậc, có lẽ người này là chuột!

Thính giác nhạy bén như vậy?

Hôm nay là sinh nhật của bạn tốt An Địch, hai người đã hẹn nhau ở đây, nói trước sẽ giúp đối phương tổ chức sinh nhật. Tuy nhiên, không biết xảy ra chuyện gì, bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng, gọi điện cũng không ai nghe máy, khiến cô một mình buồn tẻ.

Không biết làm sao, lực chú ý đã tập trung vào người đàn ông ngồi chếch đối diện!

Có lẽ chính vì anh quá nổi bật, cho dù dưới ánh đèn lấp loé, trong không gian ồn ào của quán bar, cũng không giấu được khí thế và ánh sáng tỏa ra từ người anh!