Đội kỵ binh bốn phía bỗng nhiên trở nên yên lặng, toàn bộ đại quân đột ngột dừng lại.
Những chiến binh mặc áo giáp xung quanh đều quay đầu lại nhìn, nhưng vì bị mũ giáp che chắn nên không thể thấy rõ nét mặt của bọn họ.
Đồng tử của người đàn ông sau chiếc mặt nạ khẽ co rút lại, hắn đưa tay kéo con ngựa một mét năm quay người bỏ đi.
Lạc Nhân Ấu duỗi cánh tay ngắn ngủi của mình lên níu hắn lại.
Nữ tướng đang ngồi trên lưng ngựa cùng cô hoảng sợ, vội vàng cởi sợi dây trói trên người nàng sau đó ra lệnh cho con ngựa tăng tốc, nâng nàng lên cao lao về phía trước.
"Tướng quân! Tướng quân! Con gái của ngài! Con gái của ngài..."
Tiếng hét vang lên rất to khiến tai Lạc Nhân Ấu muốn ù đi.
Con ngựa khổng lồ dưới chân di chuyển rầm rập như một trận động đất, cơ thể nàng bị nữ tướng kia nâng lên cao trên không trung, như thể nàng là chú sư tử con Simba trong phim "Vua Sư Tử".
Dạ Từ thật sự muốn chửi thề, vì hắn không đáng phải nhận cái tên rắc rối rơi từ trên trời xuống này.
Ai là cha của ngươi chứ? !
Nhưng nữ tướng kia lại tin là thật, cố gắng đuổi theo, nàng ta hoảng loạn đẩy Lạc Nhân Ấu vào trong lòng Dạ Từ, như ném một củ khoai lang nóng bỏng tay đi vậy.
Nữ tướng còn nghiêm túc hét lớn: "Tướng quân! Con gái của ngài thì ngài tự lo lấy!"
Dưới chiếc mặt nạ, biểu cảm của Dạ Từ vô cùng phức tạp, hắn đột nhiên vươn tay vỗ mạnh vào mông của Lạc Nhân Ấu.
Bốp!
Nữ tướng hô to: "Tướng quân! Nàng còn nhỏ không thể chịu nổi lực đánh như vậy của ngài đâu!"
Nhưng khi mới nói được một nửa liền dừng lại, kinh ngạc cúi đầu nhìn đứa nhỏ.
Vậy mà cái mông không bị nát sao? Cơ thể cũng không có gãy sao?
Phải biết là tướng quân Dạ Từ nổi tiếng với sức mạnh vô cùng cao cường, hắn từng gϊếŧ chết một con thú khổng lồ chỉ bằng một cái tát, thậm chí còn có thể cho nổ tung một toà thành chỉ bằng một cú đấm.
Với sức lực đó mà đánh lên người một con nhóc non nớt như vậy sẽ không có việc gì xảy ra chứ?
Dạ Từ cũng rất lấy làm lạ, vì sao một đánh xuống mông này mà con bé lại không khóc?
Hắn lật ngược nàng lại, phát hiện ánh mắt Lạc Nhân Ấu có hơi trống rỗng, nàng thật sự không khóc.
Nữ tướng nhíu mày: "Tướng quân! Ngài đánh con gái ngài ngốc luôn rồi! Ngài cũng quá nhẫn tâm rồi! Tướng quân, ngài..."
Dạ Từ: "Ngậm miệng!"
Nữ tướng: "...Vâng, thưa tướng quân."
Lúc này Lạc Nhân Ấu không phải không cảm thấy đau, mà là do nàng đang trong trạng thái vui vẻ chưa từng có.
Nàng tự hỏi hệ thống này dùng để làm gì, hoá ra tác dụng của nó nằm ở đây!
【Biên Cốc biểu thị sự kinh ngạc, điểm tích lũy +5】
【Yến Phù Đồng tò mò, điểm tích lũy +2】
【Dạ Từ tâm trạng dao động thất thường, điểm tích lũy +1】
【...】
Chỉ một tiếng "Ba ba" vừa thốt ra khỏi miệng đã khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tất cả cảm xúc khác nhau của mọi người đều được chuyển hóa thành số liệu cụ thể và trở thành điểm tích lũy trong hệ thống, mọi cảm xúc đều hiển thị trên bảng hệ thống của Lạc Nhân Ấu. Nhưng nó có lũy tác dụng gì...
Chà, tác dụng tạm thời chưa biết được, nhưng điều đó không cản trở Lạc Nhân Ấu mong chờ vào nó.
Hiện tại nàng đã thu hoạch được 21 điểm. Ồ, vừa rồi điểm tích lũy lại tăng thêm.
【Dạ Từ cảm xúc dao động, điểm tích lũy +1】
Mặc dù nàng chỉ tích luỹ được 24 điểm, nhưng nếu để ý kĩ một chút thì thỉnh thoảng Dạ Từ cũng đóng góp 1 điểm cho nàng.
Ánh mắt Lạc Nhân Ấu nhìn người đàn ông đeo mặt nạ đang ôm mình, thì ra tên hắn là Dạ Từ.
Không đúng, làm sao nàng có thể gọi thẳng tên hắn ra được?
Đây là người cha mà nàng tìm cho chính mình mà!
Thế là Lạc Nhân Ấu mở miệng lần nữa, lanh lảnh gọi: "Ba ba!"
【Dạ Từ cảm xúc dao động, điểm tích lũy +1】
Điểm tích lũy 25, hì hì!
Lạc Nhân Ấu rất vui vẻ...
Một giây sau, Dạ Từ kéo áo sau lưng của nàng lên, sau đó ấn xuống vật thể lạ màu đen lưng nàng, nó giống như là răng dã thú xuất hiện dưới tay hắn.
Phốc!
Một chiếc đinh màu đen được đóng vào cột sống của Lạc Nhân Ấu!
Nữ tướng Yến Phù Đồng ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng như thế khiến nàng run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Dạ Từ tràn đầy sợ hãi.
Hoá ra những tin đồn đều là sự thật. Vị tướng quân này tà ác vô cùng, gϊếŧ người không chớp mắt thậm chí còn ăn thịt trẻ em.
Bây giờ đến cả con gái ruột của mình cũng...
Lạc Nhân Ấu chỉ cảm thấy một cơn đau đớn kịch liệt. Nàng muốn hét lên hoặc mắng người, kết quả vừa lên tiếng cũng chỉ có thể nói thành: "A Ba A Ba!"
Dạ Từ cười lạnh: "Lại gọi bậy nữa đi?"
Lạc Nhân Ấu: "A ba A ba..."
Dạ Từ: "Ngươi cứ sống ngu dại như vậy tiếp đi."
Dứt lời hắn tiện tay ném nàng đi.
Lạc Nhân Ấu: "A Ba A Ba?"
Tại sao nàng không thể nói chuyện được! A! ! !
Yến Phù Đồng ở bên cạnh đưa tay tiếp nhận con bé, nàng bàng hoàng khi thấy trên tấm lưng nhỏ non nớt kia là một hàng bảy chiếc đinh màu đen đẫm máu được đóng thẳng tắp trên cột sống.
Cái đinh vừa to vừa dày giống như răng của con dã thú to lớn nào đó đang ngoặm chặt vào cột sống.
Chiếc đinh đen nổi bật trên tấm lưng trắng nõn mềm mại của trẻ con, da xung quanh chiếc đinh bị kéo dài thành những đường vân ngoằn ngoèo như mạng nhện, tựa như có thứ gì đó kinh khủng đang lớn dần trong cơ thể, lan rộng khắp thân thể nàng...
Yến Phù Đồng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Từ.
Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông đeo mặt nạ lộ rõ vẻ thờ ơ, như thể mọi chuyện chẳng liên quan gì đến hắn cả.
Yến Phù Đồng nói: "Tướng quân, ta nhận ra những huyệt vị này, bảy huyệt liên kết lại với nhau sẽ phá hủy kinh mạch, đứa nhỏ này là bị phong ấn! Lão sư đã từng nói qua, phong ấn đều gắn liền với đau khổ! Là ai tàn nhẫn đến mức đem đứa nhỏ này vứt bỏ ở vùng chiến loạn Bắc Cảnh, không những thế còn phong ấn tất cả bảy huyệt đạo! Thậm chí miệng cũng không thể nói, đây chẳng phải là muốn nàng sống không bằng chết sao?"
Nói đến đây vẻ mặt của nàng ta trở nên nghiêm nghị, đôi mắt ánh lên sự phẫn nộ, hận không thể bắt lấy kẻ đã gây ra điều này đánh cho tàn phế.
Đột nhiên Yến Phù Đồng sửng sốt, nhớ tới chiếc đinh đen trên đỉnh đầu là do tướng quân đóng vào...
Ngay lập tức, nàng ta hoảng loạn lùi lại mấy bước, áo giáp trên người ma sát vào nhau phát ra âm thanh nặng nề, khuôn mặt lộ rõ sự kinh hãi, đôi môi run rẩy.
"Tướng quân... Ngài... Tra tấn một đứa bé sao?!"
Dạ Từ lạnh lùng đáp: "Đây là trấn phách đinh, trấn áp bảy phách, khiến con người chịu đựng nỗi khổ thất tình và đoạn tuyệt luân hồi chuyển thế."
Nói xong hắn xốc tóc Lạc Nhân Ấu lên rồi nói tiếp: "Trên đầu còn chiếc đinh nữa! Là phong hồn đinh, phong toả ba hồn và xóa đi huyết mạch."
Quả nhiên trong đám tóc rối của đứa trẻ cất giấu ba chiếc đinh màu đen lớn nằm ngay trên đỉnh đầu.
Dạ Từ: "Phong hồn đinh và trấn phách đinh còn được gọi là Long Sát Thập Phong, việc chế tạo và phong ấn này vô cùng khó khăn, vật liệt tìm còn khó hơn, có tìm toàn bộ Bắc U Quốc cũng không đủ để làm ra một chiếc đinh chứ đừng nói chi là mười chiếc. Với thủ đoạn tàn nhẫn này, ta và nàng có thù oán gì, hay là do ta quá nhàn rỗi sao?"
Yến Phù Đồng bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Ồ... Tướng quân, thật ra ta nghe không hiểu lắm."
Dạ Từ: "Lui ra! Hạ lệnh nghỉ ngơi!"
Yến Phù Đồng vội vàng cúi đầu ôm quyền: "Vâng!"
Sau khi nữ tướng rời đi, đội ngũ từ từ dừng lại ở phía xa, hợp thành một đội hình chặt chẽ.
Chỉ còn lại hai người Lạc Nhân Ấu và Dạ Từ đứng trên lớp tuyết dày.
Một lớn một nhỏ, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
À, bên cạnh còn có một con ngựa cao một mét năm, đang dùng ánh mắt tò mò dò xét đứa nhỏ này.
Dạ Từ nhìn nàng với vẻ thú vị: "Thật là kỳ lạ, đến cùng thì trên người ngươi có bí mật gì? Ngươi đã đắc tội với ai?"
Thủ đoạn của đối phương tàn nhẫn nhưng rất tinh tế, phong ấn rất kỹ lưỡng, giống như có một lớp sương mù bao phủ không thể nào nhìn thấu, ngay cả thể chất của đứa nhỏ này cũng không thể xác định được.
Điều khiến người ta không hiểu là đứa bé vẻn vẹn chỉ mới ba tuổi, trực tiếp gϊếŧ không phải là xong sao?
Sao nhất định phải dùng loại phương thức này tra tấn nàng, không những về thể xác mà đến linh hồn cũng không tha!
Long Sát Thập Phong không phải là một phong ấn bình thường, để chế tác vật liệu...
Cần phải chém gϊếŧ một con rồng!
Lấy xương rồng làm đinh, long huyết làm dẫn, Long Hồn để trấn áp!
Loại đinh được chế tạo từ những bộ phận quý giá nhất con rồng cũng không thể tùy tiện dùng để phong ấn bất kỳ ai.
Long Sát Thập Phong nhằm vào, hoặc là huyết mạch Thần Duệ, hoặc là Tà Túy!
Rồng là sinh vật thời thượng cổ, trời sinh đã có sức mạnh áp chế linh hồi.
Nhưng cũng có không ít người đã từng đồ long, bởi vì toàn thân rồng đều là báu vật, ngay cả vảy rồng cũng có thể làm thành chiến giáp mạnh nhất.
Trước khi thời điểm nhân loại tu sĩ quật khởi đã từng có một cuộc đại chiến với Long Tộc bằng bí pháp.
Cuối cùng Long Tộc ẩn cư đến Long Đảo, không can thiệp vào thế sự, suốt mười vạn năm qua chưa từng xuất hiện, có lời đồn rằng hiện nay trên Long Đảo chỉ còn một con rồng cuối cùng.
Bây giờ thấy Long Sát Thập Phong này khiến Dạ Từ không khỏi rơi vào nghi ngờ.
Gϊếŧ con rồng cuối cùng trong truyền thuyết chỉ để phong ấn đứa bé nhân loại này thôi sao?