Sát Nhân

Chương 1

Bạn đã đứng ở đây lâu rồi nhưng trời mưa lớn quá. Váy bạn đã ướt, rồi nhớ tới vụ án những cô gái trẻ mất tích gần đây, bạn không kìm được mà xác định lại bình xịt hơi cay trong túi. Nó vẫn còn, bạn hơi yên tâm để chờ tiếp.

Mưa càng lúc càng lớn, mưa vào đêm hè trước nay đều không bủn xỉn. Bạn mặc một cái váy chiffon liền áo, gió đêm thổi tới mang theo hạt mưa tạt vào trạm xe buýt, khiến bạn hối hận vì mình không mang dù. Bạn cố gắng đứng sát lên cột đèn giao thông gần đó, bạn tưởng như vậy đại khái sẽ tốt hơn một chút.

“Ở đâu?”, tiếng chuông điện thoại vang lên giọng nói trầm thấp gợi cảm của người đàn ông, bạn lúc đầu hơi đơ ra rồi sau đó báo ngay địa chỉ.

Một chiếc xe đại khái là việt dã ngừng trước mặt bạn. Bạn không rành về xe cộ, nhưng bạn thấy xe này có vẻ mắc tiền không phù hợp để đi lái xe. Dù vậy bạn vẫn vội vàng lên xe, ngồi lên ghế trước.

“Tôi xin lỗi đã làm ướt xe anh, lát nữa tôi sẽ gửi tiền qua WeChat cho anh.” Người đàn ông nghe thế thì hơi ngây ra, quay đầu nhìn bạn một cái.

Bạn cẩn thận đánh giá người đàn ông, một thân đồ tây lịch sự, đốt ngón tay thon dài, khớp xương tay gợi cảm, chiếc đồng hồ bằng kim loại quý phái rất xứng với khí chất của hắn, da hắn rất trắng trông có vẻ gần như trong suốt. Và từ góc độ này bạn nhìn thấy sống mũi cao thẳng và lông mi dày đậm. Tài xế hãng xx bây giờ chất lượng cao thế rồi à?

Người đàn ông tăng nhiệt độ điều hoà, ấm áp bao lấy bạn. “Đi đâu?” người đàn ông mở miệng, tốc độ nói không nhanh không chậm, tiếng nói gợi cảm trầm thấp làm bạn hơi choáng váng.

Bạn nói địa chỉ nhà xong thì liền bắt đầu cúi đầu xem điện thoại, hắn ngồi bên cạnh bạn, bạn đột nhiên thấy hơi mất tự nhiên. Lúc này mà xem điện thoại thì có lịch sự không đây? Nên bạn nhanh chóng cất điện thoại nhìn chằm chằm phía trước.

Người đàn ông phát hiện động tác nhỏ ấy thì mỉm cười. “Ha...” Một tiếng cười khẽ khiến bạn có chút lúng túng không thể hiểu được, bất tri bất giác mặt đỏ lên. Bạn lén đánh giá người đàn ông này, khuôn mặt hắn mang đến cảm giác rất dịu dàng... giọng nói cũng trầm thấp, thật là một người ôn hoà... Bạn tự rút ra kết luận trong lòng như vậy. Bên ngoài mưa rơi, bạn tự dưng thấy hơi khát, bạn thấy sắp tới rồinên nhanh uống chút nước để tỉnh táo lại.

Rất nhanh đã đến nơi, bạn kêu người đàn ông ngừng xe ở cửa nhà mình. Mưa đã nhỏ đi.

“Anh thêm WeChat tôi đi, để tôi gửi tiền cho anh.” Bạn nói vậy là có ý đồ, người đàn ông không nói gì móc ra điện thoại. Bạn add hắn vào, avatar của hắn hình như là phong cảnh biển rộng xanh thẳm và bờ cát.

“Cảm ơn anh, hẹn gặp lại.” Bạn xuống xe nói. Nhưng bạn không thấy được, bạn đi rồi mà người đàn ông lại thật lâu không rời đi, hắn ngã xuống chỗ bạn ngồi, hít mạnh một hơi, đột nhiên cả người hắn run lên một chút. “Thơm quá thơm quá thơm qua... Rất thích”. Tiếng hắn khàn khàn, bên trong xe tối đen, người đàn ông dùng cái mũi cao thẳng tiếp xúc đệm ghế, không chê dơ mà liếʍ láp.

Bạn trở về nhà, nhìn avatar của hắn, bạn quyết định... làm chút gì đó. Bạn đã nhắn tin “Anh ngủ ngon” cho hắn.

“Em cũng vậy.” Bên kia rất nhanh đã nhắn lại.

Ban đêm, trong căn phòng tối lạnh, người đàn ông le lưỡi liếʍ avatar bạn trên điện thoại... Tất cả các tấm ảnh mà bạn bè đăng lên Wechat của bạn đã được chụp lại. Người đàn ông nhìn ảnh chụp “Tốt... Thích quá...” Mà trong góc... Mấy thi thể nữ bị tách đầu đang được sắp xếp.

Người đàn ông chợt nhớ tới gì đó nên bỏ thi thể nữ giới vào túi hết, rồi thay đổi quần áo chuẩn bị ra ngoài. Sự ghét bỏ hiện lên trên mặthắn. Đêm khuya, nhìn túi đựng rác trên bãi rác, hắn vẫn chán ghét như vậy. Nhưng giống như nghĩ tới gì đó, hắn cong môi cười khẽ “Có cô... Là đủ rồi” người đàn ông ngũ quan anh tuấn trong bóng đêm phảng phất như là ác quỷ đi ra từ địa ngục.

Đêm còn dài... Bạn nằm ở trên giường thật sâu ngủ, nghĩ đến người đàn ông bề ngoài không ham sắc dục lại gợi cảm kia... cười ngọt ngào.