Sau Khi Xuyên Sách, Nữ Phụ Pháo Hôi Phát Điên Rồi

Chương 47: Rút thăm

Chương 47: Rút thăm

Một cái người mới mà thôi, cho dù xinh đẹp đến mấy cũng vô dụng.

Trong giới này không ít mỹ nữ xinh đẹp có tư bản chống lưng còn đang xếp hàng, còn có thể đến lượt cô ta sao?

Nhìn ánh mắt trong suốt động lòng người của Thẩm Tri Dao, Tiền Tôn Hạo cười tủm tỉm chờ cô trả lời.

Hắn tin tưởng dù cô trả lời thế nào, đáp án đó đều sẽ đưa cô đẩy vào vực sâu.

“Được! Chúng ta chào hỏi lại lần nữa.” Giọng nói uyển chuyển dễ nghe vang lên, giống như tiếng chim sơn ca ngân vang trong sơn cốc “Nhưng lần này, sẽ không xuất hiện thêm người em họ nào chứ?”

Tiền Tôn Hạo giương cao khóe miệng “Đương nhiên sẽ không, bảo vệ mỹ nhân xinh đẹp là nhiệm vụ của tôi.”

Thẩm Tri Dao cười gật đầu “vậy thì tốt.”

Tên nam nhân này đúng là cái gì cũng có thể nói, ra mắt vài năm đương nhiên vẫn có đầu óc hơn Tiền Vô Việt.

Nhưng so sánh cùng cô vẫn giống tên ngốc.

Nếu hắn tự mình dâng đến cửa, vậy cô liền thỏa mãn hắn.

Sau khi dùng xong bữa trưa, ba đội bắt đầu xuất phát.

Hiện tại Chiêu Tuyết và Hồ Nhạc Dương không phải làm gì, đương nhiên muốn theo giúp Thẩm Dao.

Từ lần đầu tiên gặp, Chiêu Tuyết đã rất có hảo cảm với Thẩm Dao.

Tổ chương trình nhìn Chiêu Tuyết và Hồ Nhạc Dương đi theo, khóe miệng đều lộ ra ý cười.

Vốn bọn họ còn cho rằng hai người kia sẽ không đi cùng, còn đang muốn dùng chút biện pháp để ghép tổ. May mắn bớt lại phiền phức.

Hiện tại có lượng nhiệt cao nhất chính là bong bóng màu hồng giữa Chiêu Tuyết và Hồ Nhạc Dương, và không khí quỷ dị giữa Thẩm Tri Dao với người hợp tác.

Nếu hai đội này cùng một nhóm, ngày mai quảng bá liền có đề tài để thảo luận.

“Cô đã học qua vũ đạo chưa?” Tiền Tôn Hạo đút tay vào túi quần, nhàn nhã hỏi.

Thẩm Tri Dao lắc đầu “Chưa từng học.” Cũng không tính cô nói dối, nguyên chủ quả thực chưa từng học.

Tiền Tôn Hạo nhìn quang cảnh phía xa xa “Vậy liền học một điệu múa đơn giản đi. Rất dễ học.”

Thẩm Tri Dao cười nói “Cũng được! Tôi theo anh.”

Tiền Tôn Hạo đáp một tiếng, lấy điện thoại ra “Chúng ta chọn bài hát trước, sau đó bắt đầu tìm người? Có được không?”

“Được!” Thẩm Tri Dao quay lại “Đúng với ý của tôi.”

Tiền Tôn Hạo nhìn thoáng qua “Vậy được, nhưng khiêu vũ đối với một người không qua trường lớp tập luyện quả thực rất khó. Động tác phải chuẩn, độ mạnh yếu cũng phải phù hợp.”

Thẩm Tri Dao cười nói “Vậy thử một chút.”

Nhìn cô tự tin, Tiền Tôn Hạo cũng không nói gì nữa, mở điện thoại chọn một bài hát “Chờ tìm đủ người chúng ta sẽ luyện tập thử.”

Vũ điệu này đối với hắn mà nói không có gì khó khăn, đến lúc đó người xấu mặt chỉ có cô.

Chiêu Tuyết nhìn bài hát trong di động của Thẩm Tri Dao, hai mắt không khỏi sáng rực “Mo He Wo Ting? Em rất thích bài này.”

Thẩm Tri dao nhìn cô nói “Có muốn giúp chị đệm nhạc không? Nếu em hát ca khúc này nhất định sẽ rất hay.”

Chiêu Tuyết do dự “Em sợ em hát không hay sẽ kéo chân của chị mất.”

Thẩm Tri Dao lắc đầu “Sẽ không, Chiêu Tuyết yyds!”

Chiêu Tuyết e thẹn sờ đầu “He he, vậy để em thử xem?”

Khoảng một giờ sau, hai người đã hoàn thành nhiệm vụ. Dưới sự trợ giúp của Chiêu Tuyết và Hồ Nhạc Dương, cuối cùng đã tìm đủ ba người qua đường cùng nhau biểu diễn khúc nhạc này.

Tiền Tôn Hạo có năng lực biên đạo rất mạnh, không đến 40 phút đã biên xong một bài vũ đạo hoàn toàn mới.

Không thể phủ nhận rằng, tuy nhân cách hắn không tốt, nhưng luc làm việc vẫn rất có cố gắng.

Nói là Thẩm Tri Dao, Tiền Tôn Hạo cùng với ba người qua đường, nhưng thực chất bọn họ đều là những vũ công chuyên nghiệp được chương trình chuẩn bị trước. Chiêu Tuyết ở lại hỗ trợ, Hồ Nhạc Dương đã bị Lý Thiên Khải gọi qua bên kia hỗ trợ.

Vốn Tiền Tôn Hạo đang chờ Thẩm Tri Dao bị chê cười, mà khoảnh khắc âm nhạc vang lên, vô luận tiết tấu hay động tác của cô có thể nói là hoàn mỹ.

Ngay cả Chiêu Tuyết đứng bên cạnh cũng khϊếp sợ “Chị Dao Dao, chị thực sự chưa từng học qua sao?”

Thẩm Tri Dao nói “Ừm, trước đó vài năm tập thể dục nhịp điệu, cho nên học cái này có vẻ nhanh hơn.”

Trong mắt Chiêu Tuyết tràn đầy sao nhỏ “Chị Dao Dao giỏi quá!” Đã luyện tập như này rồi, căn bản không thể có sai sót nào đúng không?

Cho đến sáu giờ tối, khi bài vũ đạo đã luyện tập ổn thỏa, nhân viên công tác bước vào “Tiết mục tối nay sẽ được phát sóng trực tiếp, mời mọi người đi thay quần áo.”

Thẩm Tri Dao sửng sốt “Sao lại đổi thành phát sóng trực tiếp rồi?”

Nhân viên công tác cười nói “Đạo diễn đã quyết định từ đầu rồi, nhưng vì hiệu quả chương trình, cho nên vẫn chưa nói.”

Thẩm Tri Dao “…Được, chúng tôi biết rồi.”

Chiêu Tuyết nhìn Thẩm Tri Dao tin tưởng nói “Chị Dao Dao không sao, em tin chị khẳng định có thể thắng. Em bình chọn cho chị.”

Thẩm Tri Dao đưa tay chạm vào mái tóc dài của Chiêu Tuyết, cười nói “Được.”

Sau khi thay trang phục mới, Hứa Khả Khả đưa điện thoại cho cô “Diệp tổng nói tối nay sẽ xem buổi phát sóng của cô, dặn cô biểu hiện cho tốt.”

Thẩm Tri Dao sửng sốt “Hắn gửi wechat cho em?”

Hứa Khả Khả gật đầu “Diệp tổng rất coi trọng chị nha!”

Thẩm Tri Dao “…Khả Khả, hình như chị quên kính râm trong phòng tập, em đi lấy giúp chị.”

Hứa Khả Khả lên tiếng “Được.”

Chờ Khả Khả đi rồi, Thẩm Tri Dao mới mở điện thoại ra xem.

Trong tin nhắn wechat có 3 tin chưa đọc, hai cái của lão Thẩm, cái còn lại là của Diệp Cẩm Nhiên.

Lão Thẩm “Con gái cố lên, baba đã mua thủy quân, không có ai dám mắng con.”

Lão Thẩm “Có nổi tiếng hay không không quan trọng, quan trọng con vui vẻ là được! Cùng lắm thì baba sang Nam Phi bán dầu mỏ nuôi con.”

Thẩm Tri Dao “…” lão nhân này như thế nào vẫn nhớ nhung đến Nam Phi lấy dầu mỏ?

Diệp Cẩm Nhiên “Về nhà sớm một chút, có việc nói với em.”

Thẩm Tri Dao “Tối hôm nay tôi có buổi phát sóng, có thể đến khuya mới trở về.”

Diệp Cẩm Nhiên “Tôi biết rồi, em và Tiền Tôn Hạo một đội, …”

Thẩm Tri Dao “Tiền Vô Việt không đến, Tiền Tôn Hạo thay vị trí của hắn. Tôi không phải muốn cùng đội với hắn.”

Diệp Cẩm Nhiên “À.”

Thẩm Tri Dao “…Anh xem tập này đến lúc đó sẽ biết.”

Diệp Cẩm Nhiên “Được.”

Thẩm Tri Da “Cho nên rốt cuộc có chuyện gì?”

Diệp Cẩm Nhiên “Sao em lại thiếu kiên nhẫn như vậy?”

Thẩm Tri Dao “? ? ?”

Thẩm Tri Dao “Tôi không có, anh đừng nói bậy.”

Diệp Cẩm Nhiên “Hy vọng là thế.”

“Thẩm Dao, mau ra phía sau hậu trường tập hợp.”

Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Trần Chi Chi, Thẩm Tri Dao nhìn thời gian, đưa điện thoại giao cho nhân viên công tác, sau đó theo Trần Chi Chi đến hậu trường.

“Còn hai mười phút nữa sẽ bắt đầu tiết mục. Trước khi bắt đầu, mời các thành viên nam lên sân khấu rút thăm thứ tự.”

Trình Chí Viễn “Số 2.”

Lý Thiên Khải “Số 1.”

Tiền Tôn Hạo “Số 3.”