Chương 28: Không nói thành lời
Khuôn mặt trắng nõn đỏ ửng “Dù sao khẳng định không phải nụ hôn đầu, tôi vẫn thua thiệt hơn.”
Diệp Cẩm Nhiên “? Là tôi biểu hiện chưa tốt sao, nếu không…”
Thẩm Tri Dao lập tức lùi lại một khoảng “Anh im miệng!”
Diệp Cẩm Nhiên nở nụ cười, vô cùng dịu dàng đáp “Được.”
Thẩm Tri Dao: “? ? ?”
Tên đàn ông này bị ai bắt cóc rồi sao? Hôn một cái, giống như biến thành người khác?
Một lúc sau, Thẩm Tri Dao phá vỡ im lặng “Biểu hiện của anh quá tốt, giống như đã hôn qua rất nhiều người. Tôi tin tưởng anh mới lạ.”
“? ? ?”
“Phụ nữ bên cạnh tôi chỉ có em, tôi kiếm đâu ra nhiều người khác?”
Diệp Cẩm Nhiên bị tức đến bật cười.
“Hơn nữa, sao em biết tôi đã hôn rất nhiều người?”
Thẩm Tri Dao nhìn hắn “Là bởi vì kỹ năng của tôi quá kém nên có thể cảm nhận sự khác biệt.”
Diệp Cẩm Nhiên nhéo nhéo khuôn mặt cô “Thật sự không lừa em, đừng tức giận.”
Bộ dáng tức giận của cô, thật đáng yêu.
Thẩm Tri Dao gạt tay hắn “Anh chứng minh bằng cách nào?”
Diệp Cẩm Nhiên nhìn cô hỏi “Em muốn tôi chứng minh thế nào?”
Muốn trách cũng chỉ có thể trách môi cô quá non mềm, khiến cho hắn không thầy tự thông suốt.
Nhưng lời này hắn chỉ để trong đầu. Diệp Cẩm Nhiên cảm thấy, nếu hắn nói ra Thẩm Tri Dao nhất định lại tức giận.
“Tôi…”
Đúng vậy! Cái này chứng minh thế nào? Căn bản là một đề bài nan giải.
Trời đã khuya, trên đường không còn nhiều xe di chuyển.
Thẩm Tri Dao nhìn tài xế đang lái xe phía trước, một ý tưởng nảy ra trong đầu.
“Chú Trương, tôi có chuyện muốn hỏi. Chú không được do dự, phải trả lời luôn.”
Tài xế đáp lại cô.
Thẩm Tri Dao “Buổi trưa nay chú ăn gì?”
Tài xế “Bánh bao.”
Thẩm Tri Dao “Con chú bao nhiêu tuổi rồi?”
Tài xế “17.”
Thẩm Tri Dao tăng tốc đặt câu hỏi “Diệp tổng gần đây rất bận sao?”
Tài xế “Rất bận.”
Thẩm Tri Dao “Hôm nay hắn đã đi nơi nào.”
Tài xế “Công ty, cao ốc Thanh Nguyệt.”
“…”
“…”
Tốc độ hỏi của Thẩm Tri Dao càng lúc càng nhanh “Diệp tổng đã từng đưa người phụ nữ nào đi dạo chưa?”
Tài xế “Có rồi.”
Im lặng…
Diệp Cẩm Nhiên “? ? ?”
Thẩm Tri Dao: “Rất nhiều sao?”
Tài xế “Chỉ có một mình bà nội của Diệp tổng.”
Thẩm Tri Dao “Ngoại trừ người thân, không có người khác sao?”
Tài xế “Không có.”
Thẩm Tri Dao nhìn về phía Diệp Cẩm Nhiên, thật sự chỉ có một mình cô?
Diệp Cẩm Nhiên nở nụ cười “Lúc này đã tin chưa?”
Thẩm Tri Dao cảm thấy tốt hơn một chút, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng “Người thích anh nhiều như vậy, có khi nào vẫn không thể kiềm chế được bản thân?”
Nghe cô hỏi, Diệp Cẩm Nhiên cũng thắc mắc. Đúng vậy, từ khi nào, tự chủ của hắn lại kém như vậy!
“Không có.”
“Hôm nay là lần đầu tiên.”
Thẩm Tri Dao có chút ngoài ý muốn, cô thế nhưng khiến cho người đàn ông hệ cấm dục lạnh lùng này động tình?
Trong nguyên tác, nữ chính phải tốn rất nhiều công sức mới chiếm được nụ hôn của Diệp Cẩm Nhiên, nhưng đó là do Trác Minh Nguyệt chủ động.
Được rồi! Cô thừa nhận, cô buôn bán có lời rồi!
Trở lại biệt thự, Thẩm Tri Dao nhìn đồ đạc chất trong phòng khách, không khỏi kinh ngạc “Tôi mua nhiều vậy sao?”
Diệp Cẩm Nhiên gật đầu “Em thiếu chút nữa đã dọn sạch cửa hàng của người ta.”
Thẩm Tri Dao “…”
Kêu người giúp việc đem đồ đạc cất vào trong phòng ngủ, Thẩm Tri Dao ôm lấy con thỏ của mình quay về phòng “Tôi đi tắm, anh đừng bắt nạt nó.”
Diệp Cẩm Nhiên “?”
Hắn bị bệnh mới đi bắt nạt một con thỏ nhồi bông.
Tiếng nước chảy truyền đến từ phòng tắm. Khoảng hơn hai mươi phút sau, cửa phòng tắm mở ra.
Người phụ nữ mặc bộ đồ ngủ bằng lụa lau tóc bước về phía hắn.
Mái tóc ẩm ướt dính lên khuôn mặt Thẩm Tri Dao, đôi mắt ngấn nước xinh đẹp vô cùng.
Dáng người như ẩn như hiện ở trước mặt hắn, nháy mắt Diệp Cẩm Nhiên không còn hứng thú với cuốn tạp chí tài chính và kinh tế nữa.
Thẩm Tri Dao cầm máy sấy, xoay người quay lại phòng tắm sấy khô tóc.
Sấy xong, cô mới bước ra ngoài, nhìn Diệp Cẩm Nhiên nói “Tôi chuẩn bị nước cho anh rồi, anh có muốn đi tắm không?”
Nếu tạm thời không thể ly hôn, vẫn nên đối xử tốt với vị đại gia trước mắt này.
Diệp Cẩm Nhiên đáp lời, ánh mắt dừng trên xương quai xanh xinh đẹp của cô,
Hắn hối hận rồi. Hôm nay lúc đến khu đồ ngủ, hắn nên cùng cô vào xem.
Chiếc váy này, không phù hợp với cô.
Chờ Diệp Cẩm Nhiên đi tắm, Thẩm Tri Dao ôm lấy con thỏ chui vào trong chăn, đem nó đặt bên phải.
Một lát sau, Thẩm Tri Dao do dự, lại đem con thỏ chuyển sang bên trái của mình.
Cô xoay người, ôm thỏ bông nhanh chóng vào giấc.
Hôm nay quá mệt mỏi, đi dạo phố là một việc tiêu hao nhiều thể lực.
Đặc biệt thời gian này còn phải đi quay chương trình, cô có thể kiên trì đến giờ đã giỏi rồi.
Thời điểm Diệp Cẩm Nhiên ra ngoài, cô gái trên giường đã ngủ say rồi.
Cô ôm con thú bông, khuôn mặt xinh đẹp dính sát người nó, không cần nghĩ cũng biết cô thích nó như nào.
Nhưng mà…
Diệp Cẩm Nhiên nhìn khoảng trống trên giường còn đủ cho hai người nằm, vẻ mặt không nói thành lời.
Hắn còn không bằng một con thỏ bông?
Đây mới chính là mục đích Thẩm Tri Dao mua nó đi ? ? ?
Tắt đèn, Diệp Cẩm Nhiên nằm lên giường.
Chỉ là cô gái bên cạnh càng ngủ say, hắn lại càng không ngủ được.
Hắn đã cho cô nụ hồn đầu, cô có thể rời xa hắn không?
Còn có…buông con thỏ kia ra, ôm lấy hắn không tốt sao?
Nghĩ đến hình ảnh Thẩm Tri Dao trong xe mềm mại tựa vào trong ngực hắn, Diệp Cẩm Nhiên hận không thể đem con thỏ kia lập tức ném xuống đất.
Cuối cùng, Thẩm Tri Dao xoay người lại.
Hai mắt Diệp Cẩm Nhiên sáng lên, cơ hội tới!
Nhưng ai biết giây tiếp theo, cô lại khoát tay, đem con thỏ chết tiệt kia túm lại, ôm vào lòng.
Diệp Cẩm Nhiên “…”
Cả đời này hắn cũng chưa từng cạn lời như thế!
Sáng hôm sau, Thẩm Tri Dao mơ màng mở mắt, đối diện với đôi mắt quầng thâm của Diệp Cẩm Nhiên “Chào buổi sáng.”
Diệp Cẩm Nhiên “Chào buổi sáng…”
Thẩm Tri Dao dụi mắt, nhìn Diệp Cẩm Nhiên hỏi “Anh không ngủ được sao? Như thế nào mệt mỏi như vậy?”
Sẽ không bởi vì hôm qua cùng cô đi dạo phố quá mệt mỏi chứ!
Diệp Cẩm Nhiên “Không sao.”
Hắn không phải ngủ không được, mà là thức cả đêm.
“À à…”
Thẩm Tri Dao vô cùng qua loa có lệ đáp lại, sau đó đem con thỏ đặt gọn ở đầu giường “Phù hộ chị sớm nổi tiếng nha!”
Diệp Cẩm Nhiên “…”
Hắn thu hồi suy nghĩ đêm qua, hiện tại mới là lúc hắn cảm thấy cạn lời nhất.