Chương 8: Lo lắng
Kỷ Vân Phong đã ngoài ba mươi, đã có chút danh tiếng sau khi đóng mấy bộ phim điện ảnh.
Thời gian này bộ phim truyền hình hắn đóng đang được phát sóng, thu được không ít lời khen ngợi.
Tuy vẻ bề ngoài chính nhân quân tử, nhưng nhân cách bên trong thực thối nát, ăn chơi đàm điếm, làm vấy bẩn rất nhiều cô gái. Nếu chuyện này bị bại lộ, chỉ sợ sẽ phải tạm giam vài tháng.
Nghĩ đến điều này, Diệp Cẩm Nhiên nhíu chặt mi.
“Gọi điện cho Thẩm Tri Dao, bảo cô ta cẩn thận Kỷ Vân Phong. Đến lúc đó bị chiếm tiện nghi đừng có lại đến tìm tôi khóc lóc kể lể.”
Trần Vũ sửng sốt “Diệp tổng, lấy thân thủ của thiếu phu nhân, người bị thương chỉ sợ là Kỷ Vân Phong…”
Diệp Cẩm Nhiên liếc nhìn hắn, Trần Vũ lập tức sửa miệng “Tôi lập tức gọi điện cho thiếu phu nhân.”
Trần Vũ nói xong liền quay người ra khỏi văn phòng.
Diệp Cẩm Nhiên ngồi trên ghế, đôi mắt sâu thẳm như bóng đêm.
Hắn làm sao vậy? Thế nhưng lại quan tâm đến Thẩm Tri Dao không biết sống chết đó?
Những lời cô nói trong buổi phát sóng, là nói cho hắn nghe sao?
Tín nhiệm lẫn nhau? A, trên đời này thật sự có người đáng giá tin tưởng sao?
Ở địa điểm ghi hình, Thẩm Tri Dao sau khi nhận được cuộc điện thoại của Trần Vũ, vẻ mặt không nói lên lời.
Diệp Cẩm Nhiên có hay không phát bệnh? Thế nhưng lại lo lắng cô bị chiếm tiện nghi?
Nếu cô bị tên dễ nhìn phía đối diện kia chiếm tiện nghi, vậy cô liền không phải Thẩm Tri Dao nữa rồi!
Chỉ là một tên lưu manh mà thôi, cô giải quyết được.
Mọi người giới thiệu ngắn gọn về bản thân, sau đó quay về đội đã được chương trình sắp xếp. Trận đấu chính thức bắt đầu.
Mọi người trong đoạn nhìn Thẩm Tri Dao đứng cạnh Kỷ Vân Phong, thì thầm với nhau
“Xong rồi, Thẩm Dao thực xui xẻo, thế nhưng lại cùng đội với hắn.”
“Chậc, đây là nghệ sĩ của Cẩm gia. Hắn ta dám xuống tay, sẽ gặp rắc rối lớn!”
“Tôi không nghĩ vậy. Cẩm gia dù thế nào cũng không thể vì một người mới mà trở mặt với hắn. Hiện giờ là thời điểm hắn đang rất hot nha!”
“Cũng đúng! Mong là Thẩm Dao có thể nhịn một chút, dù sao hắn cũng chỉ xuất hiện một tập…”
“Được rồi, lại đây lại đây…”
Thẩm Tri Dao nhìn Kỷ Vân Phong đứng bên cạnh, tuy rằng đẹp trai, nhưng đặt vào giới giải trí lại không tính dễ nhìn.
Ở trò chơi tương tác, cơ thể hắn luôn cố ý vô tình dựa vào người cô. Dù chỉ một cử chỉ nhỏ cũng khiến cô không thoải mái.
“Mỗi câu trả lời đúng được một điểm, đồng đội của người trả lời sai nhiều nhất sẽ bị ném xuống nước. Hy vọng mọi người cố gắng!”
Thẩm Tri Dao ngồi trên ghế đưa lưng về phía Kỷ Vân Phong. Nhưng không cần quay đầu cô cũng có thể đoán được khuôn mặt cười bỉ ổi của hắn.
Không cần nói, Kỷ Vân Phong chắc chắn muốn cô ngã xuống nước. Dù sao với dáng người này của cô, nói hắn không có hứng thú, quỷ mới tin.
Quả nhiên, người thua cuối cùng là Kỷ Vân Phong. Thẩm Tri Dao nghiễm nhiên là người bị ném xuống nước.
Khi cô vừa ngoi lên khỏi mặt nước, Kỷ Vân Phong vươn tay ra “Thực xin lỗi, tôi khiến cô chịu ủy khuất rồi.”
Tuy rằng vẻ mặt ôn hòa, nhưng đôi mắt lại lóe lên ánh sáng đảo quanh bộ ngực của Thẩm Tri Dao. Cô nhịn không được nhíu chặt mày.
Không để ý đến tay Kỷ Vân Phong, Thẩm Tri Dao từ dưới mặt nước đi lên “Không sao, tôi đi thay quần áo trước.”
Kỷ Vân Phong chậm rãi đứng dậy, nhìn bóng dáng cô gái đang dùng khăn lau tóc, ánh mắt lạnh lẽo.
Hắn ở trong vòng luẩn quẩn này lăn lộn lâu như vậy, nữ nhân dạng nào còn chưa gặp? Trước mặt hắn giả bộ thanh cao, hắn phải dạy cô ta học cách ngoan ngoãn.
Kết thúc vòng 1, mọi người đã thay xong quần áo, đứng song song nhau.
Lăng Tiểu Ngọc đứng bên cạnh nhỏ giọng “Kỷ Vân Phong không phải người tốt lành gì, lát nữa cô tránh xa hắn một chút.”
Thẩm Tri Dao hơi sửng sốt, nhẹ giọng nói tiếng cảm ơn “Không sao, trong lòng tôi biết rõ.”
Lăng Tiểu Ngọc làm KOL mấy năm mới sang Hàn Quốc trở thành thực tập sinh. Cô ấy tiếp xúc không ít người, đương nhiên có thể phân biệt rõ con sói đội lốt người Kỷ Vân Phong này. Từ lần gặp đầu tiên cô ấy đã cảm nhận được.
Trái ngược với đôi mắt muốn bốc hỏa của Thẩm Tri Dao, Lăng Tiểu Ngọc lại tương đối “Phật hệ”
Không đúng, thực tế tất cả thành viên trong [một ngày của Lăng Linh Kỳ” đều “Phật hệ”
Mọi người đều dùng từ “duyên phận” để vượt qua khó khăn cùng nhau.
Thậm chí, mọi người đều rất khiêm tốn.
Rõ ràng là show thi đấu thể thao cạnh tranh, lại không hiểu sao phá lệ hài hòa.
“Được rồi, chúng ta chuyển sang vòng tiếp theo.”
Rốt cuộc đã đến vòng chơi kẹo dẻo, nhân viên công tác buộc một sợi ruy băng màu đỏ lên cổ tay hai người chơi. Hai người chỉ có thể cùng tiến cùng lùi, một người ngã người kia sẽ bị ngã theo, cho nên vòng này khảo nghiệm độ ăn ý.
Trên sân là những miếng bọt biển được chế tạo theo hình viên kẹo dẻo, mà bên dưới bọt biển lại là những quả cầu đàn hồi, rất khó có thể di chuyển về phía trước.
Thẩm Tri Dao nhàn nhã nhìn Kỷ Vân Phong “Thầy Kỷ, nếu lát nữa bị ngã, anh đừng trách tôi nha.”
Kỷ Vân Phong cười cười “Sẽ không. Chẳng phải cô không trách tôi việc tôi hại cô rơi xuống nước sao.”
“Thế thì may quá.”
Lời vừa dứt, tiếng còi vang lên. Thẩm Tri Dao lắc mình giống như mũi tên lao thẳng về phía trước. Động tác dưới chân nước chảy mây trôi, mà dải ruy băng đỏ trên tay lại giống như một cái xích chó, một đường kéo Kỷ Vân Phong đến điểm đích.
Tổ tiết mục, các khách mời và hơn cả là Kỷ Vân Phong đều thốt lên “ôi chúa ơi”.
“Con mẹ nó tôi không phải đang mơ chứ! Em gái này quá mạnh mẽ rồi!”
“Đây là video cắt ghép sao, thêm hiệu ứng tua nhanh vào à!!! Trâu bò quá!!!”
“Mau nhìn mau nhìn, mắt Kỷ lão sư trợn trắng lên rồi!”
“Chết tiệt, cô ấy đang bay sao?”
“…”
Chờ đến khi bọn họ chạy đến đích, ba đội còn lại vẫn đang ở vạch xuất phát.
“Đmm, …nôn…”
Hắn thiếu chút nữa cho rằng mình thăng thiên rồi!
Ban đầu Kỷ Vân Phong còn có thể cảm nhận được đôi chân quay cuồng ma sát với mặt đất, sau đó căn bản là bị Thẩm Tri Dao kéo đi.
Cuối cùng, hắn thậm chí không thể cảm giác được hai chân mình.
Nhìn khuôn mặt nôn mửa tái xám của Kỷ Vân Phong, đạo diễn có chút buồn nôn.
“Cảnh quay này cắt đi!”
Nhân viên công tác gật đầu “Tôi hiểu.”
Tuy rằng đây không phải lần đầu chơi khu vườn kẹo dẻo, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ gặp người có thể thông qua nhanh như vậy.
Không ai chú ý tới, một thanh niên mặc áo đen đội mũ dưới sân khấu đang quay người, nở nụ cười xán lạn, lặng lẽ rời khỏi đám đông.
Đã nhiều năm không gặp, cô gái nhỏ từng núp sau lưng hắn đã trở nên mạnh mẽ rồi!
Xem ra, hắn phải sớm gặp lại cô thôi.