Sau Khi Toàn Bộ Nhân Vật Phản Diện Đọc Tâm Ta, Ta Bịt Miệng Nam Nữ Chính

Chương 5: Tiểu Phúc Tinh Của Đại Bạo Quân

“Thân thể Thập Công chúa yếu ớt, không thích hợp nuôi dưỡng ở lãnh cung…”

Đức phi vừa nghe liền cuống lên, tưởng Hoàng thượng muốn cướp A Bảo đi.

“Hoàng thượng yên tâm, thần thϊếp nhất định sẽ chăm sóc A Bảo thật tốt.”

“Nàng là mẫu thân của A Bảo, A Bảo không thể ở lãnh cung, nàng đương nhiên cũng không thể ở lại.”

Đức phi kinh ngạc.

“Chuyển về Nghi Hòa cung đi.” Đại Bạo Quân bỏ lại một câu, liền mang theo người rời đi.

Cứ như vậy, vào ngày Thập Công chúa chào đời, Đức phi ra khỏi lãnh cung, trở về Nghi Hòa cung.

Mọi người đều đồn, Đức phi thân là đích nữ phủ Đại tướng quân, thủ đoạn thật cao tay.

Vào lãnh cung tám tháng, cũng có thể khiến Hoàng thượng đích thân đến đón ra!



Khải Tường cung.

“Nương nương, nương nương ——”

Lệ phi đang ngồi trước gương đồng tỉ mỉ lựa chọn đủ loại trâm cài tóc to nhỏ.

“Xuân Nhi, ngươi hoảng hốt như vậy làm gì?”

“Nương nương, Hoàng thượng từ lãnh cung ra, hùng hổ trở về Dưỡng Tâm điện.”

Lệ phi vui mừng khôn xiết, “Thứ tiện nhân Đức phi kia bây giờ nhất định khóc chết rồi, còn đứa tiện nhân nhỏ do ả sinh ra có phải bị dìm chết ở ao sen rồi không. Không được, hôm nay ta phải ăn mặc thật đẹp, đi xem vị tỷ tỷ Đức phi yếu đuối đáng thương, vừa mới trải qua nỗi đau mất con.”

“Không phải đâu nương nương…”

“Nhanh xem bản cung cài trâm nào đẹp. Cái này quá mảnh, không đẹp, ừm, cái này, cái này là mấy hôm trước Hoàng thượng vừa thưởng…”

“Oa hu hu hu, nương nương, Đức phi nương nương ôm Tiểu Công chúa đã trở về Nghi Hòa cung rồi, người không thể đến lãnh cung xem ả được nữa, phải đến Nghi Hòa cung.”

“Ngươi nói cái gì?”

Xuân Nhi: “Hình như Lý đại nhân cũng bị Hoàng thượng nhốt vào Thiên lao rồi, bây giờ đang bị thẩm vấn ở Đại Lý Tự, sau đó Hoàng thượng không biết tại sao, lại tha cho Đức phi, để ả ta ra khỏi lãnh cung.”

Choang!

Cây trâm vàng lấp lánh trong tay Lệ phi nương nương rơi xuống đất.

“Vừa rồi ngươi không phải nói Hoàng thượng hùng hổ sao?”

“Đúng vậy, hùng hổ xử lý Lý đại nhân.”

Lệ phi tát một cái vào mặt Xuân Nhi, “Đồ ngu! Ngươi nói chuyện ngắt quãng hả, sao không nói một hơi cho xong.”

Lý Dư Khánh bị bắt vào Thiên lao rồi, Đại Lý Tự là nơi âm u đó, nhất định sẽ nhanh chóng tra ra lai lịch của Lý Dư Khánh.

Xong rồi!

Xong rồi!

Không kéo Đức phi xuống ngựa được, không hại chết Tiểu Công chúa được, lại còn đưa Lý Dư Khánh vào ngục.

Đây là chuyện gì vậy.

“Hoàng thượng không quan tâm đến điềm báo thiên tượng nữa sao? Tiểu Công chúa đó là tai tinh mà.”

“Nghe người ta nói, Hoàng thượng thích Tiểu Công chúa lắm, ôm nó rất lâu, không nỡ đưa cho Đức phi ôm. Hận không thể coi nó như vật trang trí treo trên người mình. Còn đích thân đặt tên cho Tiểu Công chúa.”

Mỗi một chữ Xuân Nhi nói ra, Lệ phi lại cảm thấy đau lòng như cắt.

Từng chữ như dao đâm vào tim!



Đại Lý Tự quả nhiên làm việc thần tốc.

Thêm vào đó Lý Dư Khánh là kẻ nhát gan, hơi dùng hình tra khảo liền khai hết.

Trong ngự thư phòng, Đại Bạo Quân đang phê duyệt tấu chương, nhìn thấy Đại Lý Tự Khanh Tả đại nhân trình lên một bản tấu chương bí mật có chữ đỏ.

Mở ra xem nội dung bên trong, lông mày tuấn tú của Đại Bạo Quân liền nhíu lại.

“Vậy mà… giống hệt như A Bảo nói.”