Chương 25
Chap 25 CÔ GÁI MANG CÁNH HOA HỒNGThế là cô đã làm ở phòng cậu Sky được hơn 1 tháng. Hơn 1 tháng qua cả hai ttỏ ra rất nghiêm túc. Bản thân cô không muốn mọi người biết cô vào được đây nhờ sự giúp đỡ của cậu.
Và giờ cô mới phát hiện ra... vị trí mình đang ngồi là một vị trí khuất những ánh nhìn của người xung quanh nhưng lại là chỗ dễ quan sát từ phòng của sếp... đúng... thế là ngày nào sếp cũng nhìn cô hi hoay với đống giấy tờ... ít nhất là 8 tiếng đồng hồ
-em chưa về sao?
-em đang dở chút việc
-mọi người về hết rồi kìa
-sao anh không về
-anh đợi cùng em về
-không cần đâu. Em đi xe buýt quen rồi
-thế thì đi ô tô nhiều cũng sẽ quen thôi.
Cô ngại đứng dậy.
-sếp về trước đi em xong vc em sẽ về
-ko có ai ở đây, ko cần gọi anh là sếp
-dạ
-em làm đi, anh chờ
Đúng là Sky có chờ cô thật... cô cố gắng hoàn hành công vc thật nhanh để về cùng anh. Lúc này công ty đã về hết, chỉ còn chú Bảo vệ trông thấy cô cùng anh đi từ trong phòng ra. Nét mặt có chút nghi ngờ nhưng cô không bận tâm đến vấn đề đó. Sau khi vào xe. Anh kéo cho cô dây an toàn... cô có thể cảm nhận được... mùi nước hoa mà anh đang dùng. Nó rất thơm
-chúng ta đi ăn chứ?
-bây giờ ạ?
-đúng rồi.
-em....
-đừng ngại.., chúng ta là người một nhà mà.
Cái câu người một nhà khiến cô thấy thân quen quá .
Một cảm giác rất đặc biệt, sau một ngày làm việc bận rộn được ăn bữa cơm thân mật với 1 người đàn ông đẹp trai, dịu dàng và rất tâm lý... liệu rằng có lý trí nào đủ mạnh mẽ để cưỡng nổi tiếng gọi của cont im không
-ăn xong chúng mình đi dạo nhé.
-ở đâu ạ
-ra công viên. ở đây ngay gần công viên
-cũng muộn rồi mà anh, em thấy ngày nay anh nhiều vc lắm. anh về nghỉ được ko?
-công vc thì công nhận là bận nhưng ko phải nằm trên giường là cách thư giãn tốt nhất. Có nhiều cách thư giãn lắm. đi ăn như thế này , đi bộ đi dạo này, ở bên người mình yêu, nắm tay người mình yêu cũng là 1 cách để thư giãn
Cô cúi xuống đỏ mặt vì cậu Sky vừa nói vừa nhìn cô. Câu nói rất thẳng thắn. Cô có nên... suy nghĩ vấn đề này không nhỉ?
Đúng như lời cậu sky nói. Sau khi ra khỏi nhà hàng. Cậu đi xe đến công viên gần đó tấp xe vào lề đường và sang mở cửa cho cô. Rất lịch sự.
Công viên giờ này không còn những người già đi thể dục nữa, chỉ còn đám thanh niên tụ tập chơi bời, đâu đó những đôi trai gái yêu nhau ra đây tâm sự và hành sự...
Cô đổ mặt bước qua một đôi trai gái đang hôn nhau thắm thiết... cô biết hôn là gì... cảm giác của nó nhẹ nhàng lắm
-em thấy đấy, giới trẻ bây giờ họ ko ngại thể hiện tình cảm đâu.
-vâng...
-em thật đặc biệt... khi ngần này tuổi rồi con chưa biết yêu. ở nước ngoài..đứa trẻ tầm 14-15 đã biết sεメ là gì rồi đấy
-em... chưa nghĩ tới chuyện đó. Bởi vì...
Có nói nhẹ rồi cúi xuống... vì hoàn cảnh... vì tự ti...
-kìa em...
Tiếng gọi của cậu nhanh và bàn tay cậu kéo cô lại vào lòng. Một chiếc xe đạp địa hình phóng vụt qua với 2 -3 cậu thanh niên ngồi trên xe hò hét. Đến khi cô định thần lại... cô đã nằm gọn trong vòng tay cậu sky... mùi cơ thể cậu rất gần,,, ánh mắt rất ấm áp đang nhìn cô.
-em ko sao chứ.?
-em ko sao- đỏ mặt cúi xuống
-anh đáng sợ vậy à?
-ko ạ.
-vậy nhìn anh đi.
Cô ngẩng lên nhìn ánh mắt anh ấm nồng, ánh mắt tha thiết vô cùng... khiến tim cô càng ngày càng thổn thức.
-chi... anh...
-...
-anh....
Vòng tay anh quấn lấy vòng eo cô... hai cơ thể sát gần nhau
-anh ko biết phải nói sao về cảm xúc của anh ngay lúc này...
-...
-chi... anh thích em... anh... anh yêu em
Anh yêu em... câu nói này khiến cho trái tim cô loạn nhịp,, tự nhiên hai hàng nước mắt trào ra trên khóe mắt... đôi môi run run. Cô không dám tin .. thật sự không dám tin rằng cậu sky có tình cảm với mình...
-sao em lại khóc...
- ko sao ạ.
-anh nói thật... đây là tất cả những gì anh đang ấp ủ bao nhiêu ngày qua.
-...
-chi... anh .. yêu em
Cậu Sky cúi nhé xuống... 1 tay nâng cằm cô lên. Trong không gian tĩnh lặng này, ai cũng lo phần của người đấy có ai thèm chú ý đến đôi tình nhân như bọn cô đâu, khi khoảng cách rất gần cậu, đôi mi cô khép lại. đầu óc dường như đã bị phủ một lớp sương mờ che dần đi lý trí.
Ào.....ào...ào
Cô giật mình ngẩng lên nhìn lên bầu trời... khiến anh hút hẫng...
-thôi chết mưa rồi.
Cậu Sky đứng ngây người vì câu nói ngây thơ của cô.
-Mưa là chuyện của trời mà
-mưa thì chúng ta về thôi không ướt hết giờ anh
Cô nắm tay kéo anh ra xe. anh như đứa trẻ con khuôn mặt phụng phịu
-thôi đi nào... ướt là ốm đó
-kệ ốm, có người chăm lo gì.
-về nhà thôi... ốm thì khổ lắm chứ sao. Nghe em đi rồi em còn thương... ko thì
-không thì sao?
-không thì cho nghỉ hết
Cô nói đùa mà như thật, khuôn mặt cậu sky tươi lên hẳn. Cả hai lại cùng nhau về nhà. Khi chiếc xe của anh đỗ ngoài cổng, anh quay sang, đưa tay tháo cho cô chiếc nút dây an toàn. Cả cơ thể tuy đã có chút nước mưa nhưng vẫn thơm mùi nước hoa hấp dẫn. Cô ngồi nép ra sau ghế, còn anh đang nhìn cô chăm chăm rồi cười một nụ cười đầy bí hiểm
-anh ngoan rồi, nghe lời rồi này, thưởng anh cái gì đi
-thưởng cái gì giờ.
-có nhiều cái để thưởng lắm.
-em ....
Anh dí sát khuôn mặt mình vào khuôn mặt cô. Hai mắt mở ra nhìn cô
-cái này nó... ở đây rồi... chỉ cần người ta gật đầu thôi...
-...
-hay ko có thì... nhắm mắt lại
Sau câu nói anh cúi xuống gần hơn...
-chi... anh yêu em
Đôi mi cô chính thức khép lại... để cho người con trai này nhẹ nhàng đặt đôi môi mình chạm vào đôi môi cô. Chỉ 1 cái chạm nhẹ ấy thôi mà kí ức 10 nằm trước lại tràn về... đúng... vẫn là giọng nói ấy. cô giật mình mở mắt đẩy anh ra...
Ánh sáng chói lóa từ đèn chiếc xe đang đỗ đối diện với xe của cô. Cô nheo mắt, còn cậu Sky ngẩng lên nhìn về phía ánh đèn. 1 chiếc xe mô tô phân khối lớn....
-cái thằng khỉ này... nó đã về rồi.