Đại sảnh trò chơi của thành phố Mặt Cười, thứ hai.
Đại sảnh trò chơi như một quảng trường to lớn, cả không gian có hình bầu dục.
Vị trí chính giữa ở tuốt đằng trước có một màn hình 3D lớn, trên đỉnh màn hình 3D hiển thị thứ giống như lịch đếm ngược ngày thi đại học ở trường cấp 3…
Hiện nay : ) đã hoạt động được 235 ngày, số người chơi đang online là 3232 người, hôm nay cập nhật 13 phó bản mới, tổng số phó bản là 981.
Ba chữ số cuối cùng không ngừng thay đổi theo thời gian thực.
Bên dưới hàng chữ này, nội dung trên màn hình 3D được chia thành hai bên trái phải, bên trái là cột thông báo của hệ thống, bên phải là cột thông báo của người chơi.
Hiện tại không có nhiều người chơi quanh quẩn trước màn hình 3D lớn.
Những ngày không có cập nhật bảng xếp hạng người chơi thì đa số người chơi không quan tâm gì tới cái màn hình 3D này.
Một số người thì tụ tập trong siêu thị lớn official nằm ở góc phải của đại sảnh trò chơi, dùng điểm tích lũy để lấy vật tư.
Những ai có túi không gian thì cất vũ khí vào trong túi không gian, còn không có túi không gian thì xách tay một cách tuỳ tiện.
Một số người chơi khác thì phân tán tới trước các phòng đăng nhập công cộng nằm san sát nhau xung quanh đại sảnh trò chơi, chuẩn bị tâm lý cuối cùng trước khi đăng nhập phó bản.
Toàn bộ người chơi bị cưỡng chế kéo vào thành phố Mặt Cười đều phải vào phó bản một lần một tuần, nếu không thì khi tới kỳ hạn, thành phố Mặt Cười sẽ kéo người chơi vào một phó bản bất kỳ.
Có thể là phó bản một sao, hai sao tương đối đơn giản.
Hoặc cũng có thể là phó bản ba sao, thậm chí là bốn sao mà người chơi bình thường không thể chịu đựng nổi.
Vì mạng nhỏ của mình, hầu hết người chơi sẽ không chống đối với quy tắc trò chơi của thành phố Mặt Cười.
Ở một góc chéo đối diện với siêu thị lớn official của đại sảnh trò chơi có một hành lang nhỏ hẹp và ngoằn ngoèo.
Hành lang nhỏ hẹp này nhìn như bug do một nhà thiết kế nghiệp dư để lại, từng có rất nhiều người chơi tò mò chui vào trong hành lang để khám phá nhưng cuối cùng cho ra kết luận: Đây là một hành lang trống không, đi tới cuối chính là một vách tường.
Có lẽ một ngày nào đó thành phố Mặt Cười sẽ nhận ra và lấp đầy cái hành lang không có ý nghĩa này.
Mà bây giờ, tại góc khuất này, vách tường ở cuối hàng lang kia đã biến thành một cánh cửa mà không một ai hay biết.
Bên trong cánh cửa.
Hạ Cảnh đang chuẩn bị những thứ cuối cùng trước khi xuất phát.
Là chủ của Phòng An Toàn, đương nhiên lúc cậu lấy đạo cụ thì không cần chi trả bất cứ thứ gì.
Nhưng trước giờ Hạ Cảnh chưa từng lãng phí những đạo cụ quái vật mà mình rất vất cả mới kiếm được. Đó đều là những thứ tốt dùng để đổi lấy mấy khối thân thể quái vật có mật độ năng lượng cao.
Cậu chỉ lấy một tấm Mặt Nạ Da Người của người phụ nữ vô diện từ trên kệ để hàng xuống, sau đó, vị trí sau cổ gần tai phải xuất hiện một ký hiệu hình mặt người nhỏ.
Mặt Nạ Da Người của người phụ nữ vô diện cần được kích hoạt.
Hạ Cảnh cầm một tờ giấy, vẽ loẹt xoẹt đại một khuôn mặt lên giấy.
Cục Bột nhìn mà còn chê.
Hạ Cảnh không để ý, triệu hồi tấm Mặt Nạ Da Người ra với vẻ mặt thản nhiên, đưa tờ giấy vẽ mặt người cho nó ăn.
Mặt nạ nhai tờ giấy “nhóp nhép”, sau khi nuốt xong, tấm da mặt không có bất kỳ một ngũ quan nào trừ miệng dần dần hiện ra các đường nét cụ thể.
Hạ Cảnh thu hồi Mặt Nạ Da Người vào lại ký hiệu nhỏ nằm sau gáy, sau đó hơi suy nghĩ…
Khuôn mặt vốn dĩ rất đẹp trai đã biến thành một khuôn mặt vô cùng bình thường.
Tầm khoảng hai mươi tuổi. mặt to như cái bánh bao, mắt một mí nhỏ có hình tam giác ngược, mũi tẹt, môi dày và nứt nẻ, ngũ quan như đã được chỉnh sửa bằng một bộ lọc hài hước nào đó, nhìn không giống khuôn mặt của một người bình thường có thể có.
Mái tóc đen ngắn mềm mại cũng biến thành kiểu tóc húi cua dựng dứng như con nhím do Hạ Cảnh vẽ đại.
Cục Bột không muốn nhìn nữa, nằm sấp xuống đất lấy chân che kín mặt mình, nói đúng hơn thì đây hoàn toàn không phải gương mặt “bình thường”.
Nếu không phải sợ Hạ Cảnh lại lãng phí mấy khối thân thể quái vật để chữa trị cho nó thì Cục Bột hận không thể biểu diễn màn tự móc mắt bằng chân chó ngay tại chỗ.
Hạ Cảnh bật cười, giọng nói trong trẻo cũng trở nên khàn đυ.c.
“Cái giọng này không phải do anh đâu nha, do da mặt của người phụ nữ vô diện tự động nhận diện đường nét trên khuôn mặt rồi tạo ra giọng đó.”
Hạ Cảnh cất dao rựa, dây thừng, cây kìm, dao găm vào trong túi không gian, sau đó cất túi không gian nhìn nhỏ như túi thơm vào trong túi quần.
Đây đều là những đồ vật mà trước đó cậu mua ở đại sảnh trò chơi bằng điểm tích lũy kiếm được từ phó bản.
Hạ Cảnh chuẩn bị xong, cười híp mắt, dùng ngón tay thon dài xinh đẹp nhìn không hợp với khuôn mặt này để gãi cằm Cục Bột, nói: “Được rồi, ngoan ngoãn ở lại đây trông nhà nhé.”
Cục Bột “gâu” một tiếng, vẫy đuôi với vẻ ghét bỏ rồi quay đầu đi, nó liếc xéo với ánh mắt oán trách tỏ vẻ mình đã bị gương mặt này làm tổn thương rồi.
Hạ Cảnh cười to, đứng dậy, nói với tâm trạng rất tốt: “Anh đi đây…”
“Sẽ về sớm thôi.”
Thanh niên để lại một nụ cười xán lạn và một câu nói không thể khiến chú chó tin tưởng được, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài.