Hệ Thống Tích Lũy Công Đức Lo Được Cho Kí Chủ

Chương 2: Bạn đồng hành

“Anh có sao không?’’ Thanh Thanh đang đỡ một người đàn ông với sắc mặt nhợt nhạt, cơ thể yếu ớt.

“Không sao, tôi không sao đâu.’’ Người đàn ông gắng gượng đứng dậy luôn miệng khẳng định bản thân không sao, nhưng nhìn thể trạng cũng như thần sắc hiện tại thì trông như người bị tụt huyết áp vậy.

Nhìn thoáng qua người đàn ông này trông vẫn còn trẻ chỉ tầm khoảng 30 tuổi, nhưng cơ thể lại khá gầy kết hợp với làn da trắng trông càng thiếu sức sống hơn.

“Anh đi lên tầng mấy để tôi bấm thang máy cho.’’ Thanh Thanh vừa mới đến sảnh của công ty thì bắt gặp người đàn ông này, mà hôm nay cô có lịch đến gặp đối tác nữa. Nhìn cách ăn mặc Thanh Thanh đoán có thể là người bên công ty kia nên mới hỏi như vậy, hơn nữa sau khi cô cho người đàn ông đó một thanh kẹo thì trông có vẻ thần sắc cũng khá hơn chút. Đoán chắc anh ta là làm việc quá sức lại không ăn sáng rồi, đó sức khỏe rất quan trọng làm việc mà không chú ý đến sức khỏe bản thân thì có tiền cũng không để làm gì mà.

“Tầng 22, cảm ơn cô.’’ Anh ta nở một nụ cười thân thiện, nhưng Thanh Thanh lại cảm thấy thiếu sức sống đến lạ.

Chợt bên tai Thanh Thanh vang lên tiếng mõ như là bên cạnh có người đang gõ mõ vậy.

“Alo kí chủ, nhiệm vụ đã xuất hiện. Người đàn ông bên cạnh cô chính là đối tượng mà chúng ta cần giúp đỡ.’’

“Ể, trùng hợp vậy sao.’’

“Đúng vậy, người đàn ông này xung quanh người được bao phủ một lớp khí đen dày đặc, ấn đường không tốt sắp tới sẽ gặp những chuyện không hay. Đề nghị kí chủ hành động tìm hiểu nguyên nhân sau đó tiến hành trợ giúp đối phương.’’

What trời ạ, đừng có nói là trong đây có yếu tố tâm linh nha trời, Thanh Thanh chăm chỉ cần cù không sợ bố con thằng nào nhưng mà sợ ma thì top đầu nha trời.

“Thanh Thanh mau vào thôi cuộc họp sắp bắt đầu rồi.’’

“Dạ vâng.’’ Thế là Thanh Thanh mang theo một tâm hồn mông lung bước vào cuộc họp, gặp lại người đàn ông lúc nãy cô lại bất giác rùng mình.

Ngồi nghe thảo luận qua lại cũng phải tiếng thì cuối cùng buổi kí kết hợp đồng cũng kết thúc trong tốt đẹp, hợp đồng đã được kí và nhiệm vụ của Thanh Thanh cũng chính thức bắt đầu.

Tối đó cô dành ra thời gian tìm hiểu về đối tượng cần làm nhiệm vụ lần này thì rút ra được những ý chính sau, anh ta tên Tần Vĩnh, 32 tuổi, đang làm giám đốc cho chi nhánh này, có vợ nhưng đã ly hôn và hiện tại đang sống với hai đứa con trai. Là người khá kín tiếng nên những thông tin Thanh Thanh tìm hiểu được cũng chỉ là những điều cơ bản, không giúp ích được nhiều lắm.

“Hệ thống thông báo cho kí chủ một tin vui nè.’’

“Hả có chuyện gì thế.’’

“Vì để tiến trình thực hiện nhiệm vụ được diễn ra thuận lợi thì hệ thống có cử một người đến hỗ trợ kí chủ.’’

Hệ thống vừa dứt lời thì trong hộp thoại của Thanh Thanh có một email được gửi đến với tiêu đề ‘Hello đồng đội mới’, bấm vào thì thấy đối phương gửi cho cô là một bản tự giới thiệu giống với cv xin việc ấy, chỉ khác chỗ là bản giới thiệu của người này phải nói là dài như cái sớ luôn.

Hạ Lâm, 25 tuổi người đàn ông độc thân hoàng kim, vì sao hả vì anh ta chính là tổng giám đốc của một tập đoàn về công nghệ có tiếng trong nước, blab la một đống những thứ bên lề khác nhưng điều khiến Thanh Thanh chú ý là dòng cuối cùng bên lề góc trái ‘Tôi chính là đối tượng hoàn hảo trong mắt các cô gái’.

“Ôi vãi tên này mắc bệnh tự luyến giai đoạn cuối hả trời.”

“Thì cũng hơi hơi, nhưng kí chủ yên tâm anh ta làm việc ok lắm.’’ Nghe giọng điệu là cũng biết hệ thống đang trấn an cô rồi, sao tự dưng Thanh Thanh thấy hoang mang với tên đồng đội này quá đi.

Mà cô cũng thắc mắc sao tên này tự luyến thế mà không để ảnh trong này nhỉ, đang lướt lại xem mình có bỏ sót gì không thì Thanh Thanh thấy phía cuối email có một dòng ‘Đến lúc gặp sẽ cho cô chiêm ngưỡng nhan sắc của tôi’.

Thật sự luôn ấy, đến lúc gặp mà tên này không đẹp trai so với sự tự luyến của anh ta chắc chắn Thanh Thanh sẽ chửi to đầu tên này một trận mới đã cái nư.