Trúc Mã Song Sinh Thật Kì Lạ

Chương 6

Hiện tại Vân Lâm đang có một trận đấu đã hứa trước với nhóm bạn, xung quanh là những bạn học đứng hò hét cổ vũ, tiếng cổ vũ cho Vân Lâm chính là nhiều nhất, nhìn đám người đang ngồi xung quanh có thể dễ dàng nhận thây các bạn học nữ là chiếm phần nhiều, có vê như đều là đến cổ vũ cho Vân Lâm.

Đường Hạ và Vân Lăng ngồi ở trên ghế không xa trận đấu theo dõi Vân Lâm đang chơi, bên cạnh chỗ của Đường Hạ là chai nước lọc và khăn lau được chuẩn bị cho Vân Lâm khi trận đấu kết thúc.

“Dù đã được xem nhiều rồi nhưng mà tớ vẫn còn bất ngờ Vân Lâm giỏi thật đó” Đường Hạ đang theo dõi trận đấu không kìm được lên tiếng cảm khán.

“Đúng vậy” Vân Lăng vẫn treo trên khuôn mặt nụ cười ôn nhu thường ngày trả lời câu nói của Đường Hạ nhưng rõ ràng cả trận đấu Vân Lăng không hề xem mà ánh mắt luôn tập trung đặt trên người Đường Hạ, vậy mà cậu không hề nhận ra.

“Á á á á á……..”

Đột nhiên mọi người xung quanh hét lên một tiếng lớn. Có vẻ như trận đấu đã kết thúc rồi nhỉ? Vân Lăng tự hổ trong lòng rồi dời tầm mắt khỏi người Đường Hạ nhìn sang sân bóng nơi diễn ra trận đấu.

Quả nhiên là vậy, trận đấu đã kết thúc với pha úp rổ của Vân Lâm, anh đứng tại chỗ thở dốc rồi cầm phần cổ áo vén lên lau mồ hôi để lộ cơ bụng khá sáu múi khá săn chắc cùng với đường nhân ngư. Vân Lăng nhìn một màn này khẽ nhíu máy ngoài cười trong không cười, ánh mắt lia nhẹ sang Đường Hạ bên cạnh thấy cậu vẫn bình thường không để ý gì đến body mà Vân Lâm cố ý khoe ra thì mới thu hồi tầm mắt. Còn Đường Hạ, cậu và cặp song sinh lớn lên cùng nhau còn có gì của nhâu mà chưa nhìn thấy sao? Vậy nên cậu chả để ý gì nhiều Vân Lâm bình thường cũng rất hay khoe ra cho cậu xem mà, cậu quen rồi.

Các nữ sinh xung quanh điên cuồng gào thét tên của Vân Lâm rồi có mấy bạn gan dạ tiến tới đưa nước với khăn lau cho anh.

Nhưng Vân Lâm một chút cũng không để ý đến nhũng thứ đồ mà mấy bạn nữ kia đưa cho một mạch tiến thẳng tới chỗ Đường Hạ và Vân Lăng đang ngồi. Mấy bạn nữ kia thấy vậy liền ủ rũ dù biết trước Vân Lâm sẽ không chắc chắn sẽ không nhận đồ của người khác mà chỉ để ý đến cậu bạn Đương Hạ.

Đường Hạ thấy Vân Lâm đi tới chỗ này liền đứng dậy cầm khăn lau và nước đúng dậy, theo sau đó Vân Lăng cũng đứng dậy nhìn Vân Lâm.

Đứng trước mặt Đường Hạ, Vân Lâm nhận lấy trai nước tu ừng ực rồi cầm khăn lau lau mồ hôi, cặp mắt như thể phát sáng cười vui vẻ nói với Đường Hạ:

“Hạ Hạ cậu thấy tớ chơi thế nào có phải rất giỏi không?”

Đường Hạ nhìn Vân Lâm đang khoe thành tích với mình đột nhiên nghĩ đến cảnh chú chú chó làm tốt đang vẫy vẫy đuôi chờ đợi muốn đước chủ khen thưởng, nghĩ xong cậu chớp mắt nhìn về nhìn Vân Lâm đột nhiên tưởng tượng trên đầu anh có thêm đôi tai cún và đằng sau còn mọc thêm chiếc đuôi cún đang vẫy điên cuồng trông rất dễ thương cũng rất ngộ nghĩnh. Làm cậu một trận buồn cười.

Vân Lăng và Vân Lâm thấy Đường Hạ đột nhiên cười khúc khích, trong đầu đầy dấu chấm hỏi không hiểu đầu cua tai nheo gì, rồi lại nghe Đường Hạ cười cười nói:” Haha A Lâm cậu chơi giỏi thật đó tớ xem mà không thể rời mắt luôn nè.”

Thanh âm vui vẻ mà nhẹ nhàng như chiếc lông vũ quét lên l*иg ngực hai người làm trái tim cả hai mềm nhũn.

Đám người xung quanh nhìn ba người vui vẻ cười cười nói nói cũng không lấy làm lạ gì nếu ai tinh ý một chút thì có thể dễ dàng nhận ra tình cảm đặc biệt của cặp song sinh dành cho Đường Hạ, chỉ có cậu là vẫn luôn nhầm lẫn nghĩ đây là một một tình bạn đơn thuần. Phải nói là cậu quá ngốc đi.

Cả đám người nhìn một Đường Hạ ngây thơ đang cười nói rôm rả với Vân Lăng và Vân Lâm rồi lại nhìn lên hai người họ đang dùng ánh mắt cưng triều nhìn Đường Hạ mà không khỏi thương tiếc.

Bạn học Đường Hạ à cậu chỉ cần để ý một chút là sẽ nhận ra ngay mà sao lại ngốc vậy chứ.

Mà nam thần thì sao? Là nam thần nhưng vẫn phải trải qua nỗi đau yêu đơn đấy thôi.

Haizzz….

————————————-

T/g: sắp phải đi học rồi mọi người như thế nào chứ còn t chẳng muốn đến trường chút nào.

Do năm nay mình chuyển cấp rồi nên phải đến trường mới, vẫn chưa chuẩn bị tinh thần mà huhuhuTT.