Trúc Mã Song Sinh Thật Kì Lạ

Chương 5

Kí túc xá của trường được chia thành hai dãy, dãy bên trái của trường là kí túc xá dành cho nữ còn dãy nằm phía bên phải của trường là kí túc xá dành cho nam.

Việc đăng ký vào kí túc xá đã sớm được cặp sinh đôi giải quyết. Hiện tại cả ba người là Đường Hạ, Vân Lăng và Vân Lâm đang ở trong phòng kí túc số 011* để dọn đồ.

(T/g: 11 là số áo của bé hai mầm yoichi, au thích nên cho vào ahihi:3!!).

Lúc mới chuẩn bị chuyển vào kí túc xá của trường ở Đường Hạ còn đang háo hức muốn biết bạn cùng phòng của ba người bởi vì một phòng kí túc sẽ có 4 cái giường là hai giường tầng có nghĩa là một phòng sẽ có 4 người ở. Nhưng khi bước vào cậu không thấy có ai cả, căn phòng trống cho thấy chưa có người nào dọn vào ở, thấy thế cậu mới thắc mắc hỏi hai người kia thì nghe Vân Lăng thần thần bí bí cười nói.

“À có thể là do chúng ta đăng ký vào sau nên các phòng khác được sắp xếp đủ rồi, không còn ai lẻ ra nữa chăng?”

Vân Lâm bên cạnh cũng cười cười nói:”Mà không phải ba người chúng ta ở thì sẽ thoải mái hơn sao.”

Đường Hạ nghe xong dù có chút thất vọng nhưng Vân Lâm nói cũng khá thuyết phục nên cũng không có nghĩ gì nữa mà vào sắp xếp đồ đạc.

Khi đã sắp xếp xong Đường Hạ nhanh chóng phi thẳng lên giường tầng thích thú nghịch tới nghịch lui nhanh nhảu nói:”Tôi xí cái giường này nha”

Hai người kia nhìn lên cục bông đang nằm trên giường tầng lăn lộn mà chỉ biết cười bất lực với cái tính cách trê con này của cậu.( Nhưng mà dễ thương nên được tha thứ^^).

“Rồi rồi cậu muốn nằm đâu cũng được hết.” Vân Lăng cười nhẹ nói.

“Nếu cậu muốn thì cũng có thế thể xuống đây nằm chung với tớ, tớ không ngại đâu với lại giường này cũng không đến mức quá chật chội” Vân Lâm không biết xấu hổ mà trêu trọc Đường Hạ.

“Xì… ai cần ngủ với cậu chứ cậu nằm dưới đó một mình đi” Đường Hạ không hề bị dính chiêu bởi lời trêu trọc của Vân Lâm mà còn phản bác lại không chút thương tiếc.

“Haha…”

Cả ba nói chuyện phiếm thêm lúc nữa thì Vân Lâm như nhớ ra gì đó mà thốt lên:

“À đúng rồi, Đường Hạ này chiều nay tớ có trận đấu chơi bóng rổ cậu có muốn đi xem không?”

Vân Lâm rất thích vận động nên mấy môn thể thao như bóng rổ thì anh chơi khá thường xuyên.

Đường Hạ nhanh chóng đồng ý mà không chút nghĩ ngợi.

“Được đó dù gì hôm nay chúng ta cũng không có tiết học nào mà. Vậy còn A Lăng, cậu có định đến xem không?” Cậu quay sang hỏi Vân Lăng, người vẫn đang ngồi cười cười bên cạnh không nói gì.

“Được thôi dù gì tớ cũng rảnh.”

Cả ba người bàn xong lại tiếp tục nói thêm mấy câu truyện trên trời dưới đất, được một lúc thì Đường Hạ lấy tay che miệng đánh cái ngáp. Cái ngáp làm cho nước mắt sinh lí của cậu chảy ra đuôi mắt nhẹ phiếm hồng trông rất đáng yêu.

Hai người kia thấy thế liền lén lút ôm trái tim yếu đuối mỏng manh đang đập dữ dội sau đó nhắc Đường Hạ nếu mệt thì cứ ngủ đi, hiện tại vẫn còn khá sớm nên có thể tranh thủ ngủ một giấc để buổi chiều đi xem trận đấu bóng rổ.

Đường Hạ nghe vậy cũng nhẹ nằm xuống giường đôi mắt lim dim dần chìm vào giấc ngủ.

———————————

T/g: Bộ truyện này tác giả nghĩ gì viết đó thôi nên mọi người đọc đừng suy nghĩ phức tạp lên làm gì cả, hãy vứ.t nã.o đi mà đọc he^^.