Tra Công Muốn Tôi Gương Vỡ Lại Lành

Chương 2: Trộm gà không thành còn mất nắm thóc

Thời Ca trốn trong nhà vệ sinh gần đó chờ thời cơ. Chờ Hạ Kinh Thương đi vệ sinh liền tập kích hắn. Cậu muốn xem người đàn ông nào mỡ đã dâng đến miệng mà còn chê không.

Không nói ngoa chứ tự đánh giá, bản thân Thời Ca cảm thấy bản thân cậu rất hấp dẫn mà. Có rất nhiều kim chủ ngỏ ý bao nuôi cậu, nhưng đều bị cậu từ chối đấy. Nên thành ra lăn lộn bao năm, cậu vẫn nghèo hoàn nghèo.

Đợi một lúc lâu trong nhà vệ sinh, rốt cục người cậu đợi cũng đến. Hạ Kinh Thương đã hơi say, đi thẳng đến bồn tiểu, vạch quần ra.

Thời Ca đợi cho hắn đi xong, nước ngừng chảy liền tập kích hắn. Lôi hắn vào gian vệ sinh gần đó.

Bị tập kích lúc say, Hạ Kinh Thương cũng không kịp phản ứng, hắn bị kéo ngồi trên nắp bồn cầu.

Thời Ca nắm ngay cái đó của hắn vuốt ve. "Hạ tổng, em thật sự rất bất đắc dĩ. Ngài cho em một cơ hội được không, em đảm bảo sẽ làm ngài hài lòng mà. Em còn rất sạch, từ trước đến giờ chưa làm với ai, thật đó". Thời Ca nũng nịu cầu xin.

Nói rồi cậu quỳ xuống, ngậm lấy vật kia của hắn, không đợi cho hắn trả lời. Nhất thời bị ngậm, Hạ Kinh Thương thở dốc. Càng về sau càng không đủ thỏa mãn. Hắn nắm lấy tóc cậu, thô bạo đưa đẩy vào miệng cậu.

Thời Ca cố gắng thu răng, hầu hạ cái thứ to kinh khủng đó cho thật tốt. Cho đến khi thứ đó bắn hoàn toàn vào miệng cậu.

Hạ Kinh Thương sau khi bắn thì bừng tỉnh, vội mở miệng Thời Ca ra, để cậu nôn ra thứ đó. Nhưng cậu đã nhanh chóng nuốt chúng để lấy lòng hắn. Còn há miệng chứng minh cho hắn thấy là cậu đã nuốt rồi.

Thấy vậy, Hạ Kinh Thương khá tức giận. Hắn hỏi cậu hiện là nghệ sĩ công ty nào.

Thời Ca nghĩ hắn đã chấp nhận cậu, liền đưa hết thông tin, độ tuổi, nghề nghiệp, công ty, quản lý cho Hạ Kinh Thương rồi về nhà đi ngủ, chờ tài nguyên rớt lên đầu.

Nhưng cmn! Ngày hôm sau đến công ty Thời Ca liền nhận được tin tất cả hợp đồng quảng cáo của cậu trong tháng này đều đã bị hủy bỏ.

Niên Kiều Kiều đứng một bên xem kịch, lâu lâu còn cười nói với những người xung quanh. Nó bảo cậu là đồ ngu dốt, không ai thèm. Còn cười cậu kiếm kim chủ, kiếm thế nào lại ra oan gia, bị người ta trả thù. Kiểu này có mà đi đầu thai mới bớt xui, ấn nút reset thôi.

Cậu cũng không phải kiểu người để bản thân chịu thiệt, bị nói trúng điểm đau khiến cậu tức giận. Thời Ca liền đốp chát lại Niên Kiều Kiều:

"Ây da, tôi nghe nói Trần tổng gu nơi nặng nha, cậu đi theo ông ta thế nào rồi. Loại đó mà cậu cũng chịu được đúng là tài tình. Cái mông của cậu thế nào rồi, đưa ra cho mọi người xem sao".

Niên Kiều Kiều cũng đáp trả lại: "Ây dô, tôi nghe nói cậu đang tìm kim chủ, còn bị người ta ghét bỏ, đúng rồi, loại như cậu có cho thì cũng có ma nào thèm chứ".

"Tôi đâu có như cậu, ai muốn cưỡi là cưỡi. Người như cậu trăm người đè, vạn người cưỡi cũng có sao. Cậu đâu có biết nhục là gì". Thời Ca đốp chát lại.

Sau một hồi cãi nhau bằng miệng, cả hai chuyển qua ẩu đả. Nhân sự trong công ty phải đến can ngăn.

Lần này thì hay rồi, trộm gà không được còn mất nắm thóc, làm trò cười cho đám Niên Kiều Kiều. Thời Ca vừa xoa vết bầm trên má do bị Niên Kiều Kiều đánh vừa oán thầm.

Nhưng khi nãy, cậu cũng đã đánh nâu một con mắt của Niên Kiều Kiều. Nghĩ vậy Thời Ca liền tiếc khi nãy sao cậu không cố gắng đánh nâu thêm con mắt còn lại luôn, cho bỏ tức.

Thời Ca biết mình lỡ đắt tội Hạ Kinh Thương, nhưng không phải hôm qua rất tốt sao, sao vừa rời đi liền trở mặt.

Cậu vội bắt xe đến công ty của Hạ Kinh Thương để tìm hiểu vấn đề và cầu xin tha thứ. Hắn mà không tha cho cậu thì tháng này cậu có mà ăn mì cả tháng.