Xuyên Nhanh: Biến Chứng Vạn Nhân Mê

Quyển 1- chương 25: Mù mặt

Khu thứ sáu xảy ra tình huống khá khó giải quyết.

Xưởng dược Tây Thành xảy ra hoả hoạn, ngoài tổ chức ngầm Hắc Xà, còn có dị chủng tham gia, rất khó cho rằng đây là sự trùng hợp.

Bùi Quang Tế càng tin rằng Hắc Xà có mối quan hệ bí mật với dị chủng, nếu không rất khó giải thích sự lớn mạnh của tổ chức ngầm ở khu thứ sáu.

Chính phủ khu tuy rằng hủ bại, nhưng chưa từng suy yếu và vô năng đến mức như hiện tại.

Nếu chính phủ khu hoàn toàn rơi vào tình trạng xấu khi đối đầu với tổ chức ngầm, hệ thống an ninh tê liệt, điều này sẽ gây hại nhiều hơn lợi cho các tài phiệt.

Đặc biệt là với những xưởng dược phần lớn đặt tại khu thứ sáu của Bùi thị.

Bùi Quang Tế yêu cầu trở lại trung tâm khu bổn gia để lấy thêm quyền hạn từ tay lão nhân.

Tuy nhiên, anh vẫn đi vòng về biệt thự lưng chừng núi trước.

Khi đó đã là chạng vạng.

Ánh hoàng hôn mờ ảo chiếu qua rèm cửa, soi bóng hình người phập phồng trong chăn.

Môi mỏng căng chặt, Bùi Quang Tế lặng lẽ tiến gần mép giường, sốt cao đã giảm, Tân Hòa Tuyết ngủ yên ổn.

Phát hiện đối phương khẽ nhúc nhích môi, anh cúi người lắng nghe, “Quang Tế……”

Bùi Quang Tế bất chợt nhớ đến tin tức Bùi Ảnh chia sẻ.

Tâm thần chấn động.

Anh không nghĩ rằng...

Tân Hòa Tuyết lại bệnh nặng như vậy.

Vẫn luôn tìm anh.

Bùi Quang Tế tưởng rằng, ngày đó Tân Hòa Tuyết cầm hợp đồng đến thư phòng, ý tứ rất rõ ràng, mối quan hệ giữa họ chỉ là giao dịch bình thường.

Anh nhíu mày.

Lúc này, Tân Hòa Tuyết khẽ run lông mi, giả vờ tỉnh dậy, vui mừng nói: “Quang Tế?”

Rồi lại cúi mắt xuống, “Không, Bùi tiên sinh.”

Như thể niềm vui vừa rồi chỉ là ảo giác của Bùi Quang Tế.

Không khí nhất thời đông cứng.

Bùi Quang Tế: “…… Sốt giảm chưa?”

Cậu vẫn giữ tư thế cúi người, nhẹ nhàng đặt trán lên trán đối phương.

Tân Hòa Tuyết lui lại trước khi anh kịp phản ứng.

Bùi Quang Tế vẫn chìm đắm trong cảm giác trán chạm nhau vừa rồi.

Tân Hòa Tuyết thẹn thùng nói: “Bùi tiên sinh, tôi đã hạ sốt.”

Bùi Quang Tế chậm nửa nhịp ngồi dậy, “Ừ, vậy là tốt rồi.”

【 Giá trị tình yêu của Bùi Quang Tế +5 】

Tân Hòa Tuyết nhấp môi cười.

【 Ca ca đánh thức tôi thật kịp thời. 】

K: 【…… Ừ. 】

………

Đêm đó Bùi Quang Tế không lưu lại, trực tiếp đi trung tâm khu.

Ngày hôm sau Bùi Ảnh không xin nghỉ, anh vẫn đi học, khi lên tầng hai không có động tĩnh, Tân Hòa Tuyết có lẽ chưa rời giường.

Bùi Ảnh vội vàng tìm sách bài tập vứt trên sofa trong phòng khách, nhét vào cặp sách, ngậm bánh mì nướng đi học.

Anh đi học nhưng không nghe giảng, đa số thời gian đều là ngủ.

Chỉ tỉnh táo trong giờ thể dục.

Cơm trưa ăn tại căng tin cao cấp tầng 3.

Trong giờ nghỉ trưa, đại diện lớp toán Beta ngồi cùng bàn hỏi: “Bùi Ảnh, cậu mang sách bài tập chưa? Lần trước chỉ có cậu không nộp bài, tôi phải báo cáo cho thầy.”

Bùi Ảnh rút sách từ cặp, nằm xoài trên bàn, “Không viết.”

Anh ném sách ra, không nhìn đến bài tập, chuẩn bị ngủ trưa.

Bạn cùng bàn kinh ngạc: “Cậu này không phải viết sao? Sao chỉ viết trên giấy nháp, không viết vào sách?”

Beta tò mò xem nội dung giấy nháp, “Không phải đều chính xác sao? Quá trình cũng hoàn mỹ.”

Bùi Ảnh ngồi dậy, trán in vết đỏ, không kiên nhẫn, “Nói không viết…”

Âm thanh đột nhiên dừng lại.

Anh nhìn chằm chằm chữ viết trên giấy nháp.

Này không phải chữ anh viết.

Anh giật lại giấy nháp từ tay ngồi cùng bàn, “Không nộp. Cậu báo thầy tôi không viết.”

Bùi Ảnh nhìn lại giấy nháp.

Chết tiệt, quá trình viết chi tiết thế này, Tân Hòa Tuyết sẽ không nghĩ anh ngốc chứ?

Bùi Ảnh cố tình không viết, vì bất luận anh có cố gắng hay không, ở Bùi gia anh mãi là thất bại, làm ăn chơi trác táng sẽ khiến cuộc sống anh nhẹ nhàng hơn.

Nhưng anh không muốn để lại ấn tượng ngốc nghếch trong lòng Tân Hòa Tuyết.

Bùi Ảnh nhíu mày thật q chặt.

Anb nhớ lại gì đó, hỏi bạn cùng bàn, “Cậu cũng là Beta?”

Như lần đầu tiên chú ý giới tính ngồi cùng bàn, Tân Hòa Tuyết cũng là Beta.

Bùi Ảnh theo bản năng muốn hỏi, có phải sinh lý khóa anh đã bỏ lỡ kiến thức gì, Beta đều hồng sao?

Không chỉ phía dưới, phía trên cũng?

Nhưng Bùi Ảnh không ngốc đến mức đó.

Anh lập tức nhận ra, chỉ có Tân Hòa Tuyết là thế này.

Ngồi cùng bàn khó hiểu, nghĩ anb ngủ ngốc, bắt đầu hỏi giới tính, “Vậy tôi báo thầy cậu không viết bài. Đúng rồi, chiều nay là họp phụ huynh, cậu đã đưa thư mời cho phụ huynh chưa?”

Trường cấp ba Nam Thành, học sinh đều là con nhà giàu, trường thích tổ chức hình thức hư đầu ba não để tăng cảm giác nghi thức.

Bùi Ảnh: “Thư mời gì?”

Ngồi cùng bàn: “Lúc ấy phát trong giờ học cậu không ở, tôi kẹp vào sách bài tập của cậu, quên nhắc, cậu không đánh mất chứ?”

Bùi Ảnh lục lọi, sách bài tập trừ hai tờ giấy nháp không có gì khác.

Anh đột nhiên như ngồi đống lửa, đứng đống than.

--------------------

Bùi lớn Bùi nhỏ hoàn toàn bị đùa giỡn trong tay mèo nhỏ.