Lục Hi An đã cùng đường, dù sao cũng sẽ chết, chi bằng nằm chết thoải mái chút.
Cậu không chút do dự lao về phía chiếc giường trống, tiếng bước chân phía sau đi theo như hình với bóng, như thể vẫn luôn cách cậu một mét.
[Không thể nào, tôi chưa bao giờ thấy một streamer nào sống sót trong tình huống này.]
[Cậu ấy chạy nhanh thật, không phải cậu ấy nghĩ chạy ra ngoài là có thể sống sót chứ.]
[Hướng streamer đang chạy không phải là lối thoát hiểm, chẳng lẽ cậu ấy còn muốn hoàn thành từng nhiệm vụ?]
[Không thể hoàn thành đâu, không có đồng đội cùng hợp tác giải quyết quy tắc, một mình sẽ chết rất nhanh.]
[Ai, xem streamer sẽ bị quy tắc nào gϊếŧ chết trước là chúng ta có thể rời đi.]
Trước khi Lục Hi An chạy đến bên giường, đầu gối của cậu bị đυ.ng vào một góc của chiếc giường khác, cậu không để ý đến cơn đau, tiếng bước chân phía sau dường như đã dán vào lưng cậu.
Khi cảm thấy mình sắp bị đuổi kịp, Lục Hi An đột nhiên nhảy về phía trước, gần như là quăng ngã mình lên giường, sau đó cậu cũng làm theo những chiếc giường khác, kéo tấm vải trắng phủ từ chân lên đến đỉnh đầu.
Trong nháy mắt, xung quanh trở nên yên tĩnh.
Lục Hi An nằm trong không gian nhỏ hẹp, càng có thể nghe rõ nhịp tim của chính mình, cậu nóng lòng muốn thở ra, nhưng lại sợ bị phát hiện, chỉ có thể cố nín thở.
“Nó” dường như đang tìm phương hướng, bước chân trở nên chợt xa chợt gần.
Lục Hi An nằm trên giường, ga trải giường màu trắng truyền sáng rất tốt, cậu phát hiện đèn bên ngoài cũng đã tắt.
Lúc này trước mắt mọi thứ đều đen nhánh, thính giác càng trở nên nhạy bén hơn.
Có lẽ vì được phủ tấm vải trắng nên Lục Hi An cảm thấy bớt lạnh hơn, độ ấm cũng rất thích hợp.
Vì quá khẩn trương nên cậu vẫn luôn không hô hấp.
Nhưng Lục Hi An phát hiện mình cũng không có cảm giác khó chịu như lúc vừa mới nằm xuống, do căng thẳng và vận động khiến khí không lưu thông thuận lợi.
...Cậu giống như...không cần thở? ? ?
Lục Hi An không thở lâu như vậy, hoàn toàn không có cảm giác ngột ngạt chút nào.
Bây giờ rốt cuộc cậu còn sống hay đã chết, sau khi phó bản kết thúc liệu cậu có thể sống sót rời đi không?
Lục Hi An lập tức nhận ra cánh tay vốn có chút đau nhức của mình đã không còn cảm giác, những dấu tay xanh tím trước đó cũng đã biến mất.
Dấu tay đó rõ ràng giống như một lời nguyền rủa, mặc dù cậu không biết nó sẽ mang lại điều gì xấu nhưng bây giờ việc nó biến mất cho thấy cơ thể cậu đã phát sinh rất nhiều thay đổi.
[Chúc mừng người chơi Lục Hi An chuyển trận doanh thành công, vui lòng tuân thủ quy tắc để bắt giữ những người chơi không vâng lời, cho đến khi phó bản kết thúc.]
[Nếu không có ai chết do người chơi Lục Hi An, bạn sẽ ở lại trò chơi vĩnh viễn, việc kết toán khen thưởng sẽ được tính theo số người chết.]
[Người chơi Lục Hi An sẽ không bị quy tắc nhắm tới, nhưng có thể bị người chơi gϊếŧ chết, hãy cẩn thận che giấu danh tính của bản thân.]
Lục Hi An nghe thấy âm thanh lạnh băng của hệ thống trong đầu, cho nên mình đã lợi dụng quy tắc 9 chuyển trận doanh thành công?
Chậc, quả nhiên dù là trò chơi nào đi nữa, cậu vẫn là người châu Âu dễ dàng lấy được trứng phục sinh ẩn nhất.
Tuy rằng chuyện không may mắn gì cậu cũng đυ.ng phải, hơn nữa rõ ràng khi cậu trực tiếp tiến vào tầng -1 thì đèn vẫn tối.
Nếu không phải gã mập đánh cậu bất tỉnh một lúc, có lẽ cậu đã không kích hoạt được những debuff này rồi.
Hơn nữa nếu không bật đèn thì cũng không dễ dàng nhìn thấy những quy tắc trên thang máy.
Ngay cả khi thấy, ba quy tắc 10-12 không xảy ra cùng lúc, cậu cũng sẽ không nghĩ rằng ba quy tắc này sẽ thúc đẩy mình kích hoạt quy tắc 9 trong tuyệt cảnh.
Nhìn thấy quy tắc 9 sẽ chỉ khiến người chơi nghi ngờ lẫn nhau mà thôi, dù sao mọi người đều không muốn ở một mình, không muốn đổi trận doanh, quy tắc 9 cũng chỉ là một thủ thuật che mắt để mọi người rối loạn và gây ra nội chiến.
Với tố chất tâm lý của người bình thường, khi ba điều này xảy ra cùng một lúc, họ đã luống cuống tay chân không biết chọn con đường nào.
Cũng may từ nhỏ Lục Hi An đã có lý trí đến mức kỳ quái, cho dù mỗi lần bị cảm xúc bản năng quấy rầy rất cáu kỉnh, đầu óc cậu vẫn luôn hoàn toàn có thể duy trì suy nghĩ lý trí.
Như thể hai cảm xúc, nhận thức và lý trí tách biệt nhau, mỗi cảm xúc đều làm công việc riêng của mình.
Lục Hi An nằm xuống lặng lẽ suy nghĩ, sau khi tiến vào phó bản, vào lúc cậu nằm trong nhà xác nguy hiểm nhất ở tầng -1, lại là khoảnh khắc thoải mái nhất của cậu cho đến nay.
Quy tắc 10-12 đồng thời xảy ra, chỉ khi có một người chơi ở tầng -1 mới có thể áp dụng, vì việc thay đổi trận doanh không thể để người khác biết.
Nếu dựa theo lối suy nghĩ thông thường cố gắng không ở một mình, sẽ không có ai đến nhà xác một mình.
Cho dù có, người bình thường cũng sẽ không nằm lung tung.
Đây thực sự đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa.
Nhờ gã mập ban tặng mà bây giờ cậu sẽ không bị quy tắc nhằm vào, mặc dù vẫn sẽ bị theo dõi vì vi phạm quy tắc, nhưng ít nhất sẽ không giống như trước đây, có nhu cầu sử dụng nhưng không biết cách sử dụng.
Chỉ cần cậu không chủ động tìm kiếm quy tắc, quy tắc chắc là cũng sẽ không tới tìm cậu.
[Vãi cả chưởng, còn có thể làm như vậy à?] Thưởng 50 tích phân
[Phải dũng cảm đến mức nào mới dám nằm trên giường nhà xác trong khi quy tắc yêu cầu phải phá hủy...] Thưởng 100 tích phân
[Tôi muốn sống trong phòng phát sóng trực tiếp này! Tôi còn chưa từng thấy ai có thể kích hoạt loại danh tính này, cứ như NPC ấy.] Thưởng 50 tích phân
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Lục Hi An nghe thấy tiếng "đinh" quen thuộc.
Thang máy đi xuống.
Là gã mập tới khám nghiệm tử thi, hay là…