Xuyên Không Thành Thái Giám Bị Hoàng Đế Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 4

16.

Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Tiểu thái giám Trương Sinh phụng lệnh đi giao đồ ban thưởng cho Dung quý phi.

Dung quý phi sinh thời là trưởng nữ của Trịnh quốc công, một tài nữ có tiếng ở kinh thành. Cầm kỳ thi họa tinh thông. Nàng còn rất giỏi cổ ngữ, không ít lần nghiên cứu và khôi phục thơ tịch cổ. Trợ giúp thái y viện phục hồi y thư cổ.

Trịnh quốc công cùng Cao Trung quốc công từ thời thái thượng hoàng còn ngồi ở ngai vàng đã cùng vào sinh ra tử, nên hai lão đại thần là huynh đệ tốt của nhau, từ thuở chưa cưới thê tử đã thân. Nên không có gì lạ khi Dung quý phi là khuê mật của hoàng hậu.

Nhớ lúc hoàng hậu bị Dư phi vu khống hãm hại hoàng tử. Dung quý phi đã đến Khánh Thừa điện nơi thái hậu ở để quỳ gối cả đêm cầu thái hậu ra mặt. Nàng còn viết thư gửi Trịnh quốc công điều tra án oan Cao gia. Thời điểm đó quý phi cũng bị cấm túc.

Trương Sinh nghe Cẩm Tú bên cạnh hoàng hậu nói. Lúc hoàng đế phân xử trả lại công bằng cho hoàng hậu và Cao gia. Dung quý phi đã ôm hoàng hậu mà bật khóc. Đêm đó nàng còn chiếm tiện của hoàng đế là nghỉ lại Phượng Đức điện với hoàng hậu.

Tình tỷ muội(tuy chung chồng) kiểu này thật đáng ngưỡng mộ. Trương Sinh thầm khen ngợi. Y thích kiểu này, chứ nếu giống mấy bộ phim cung đấu đời trước hay thấy các đồng nghiệp xem. Trương Sinh chắc chắn sẽ chọn vào chùa đi tu chứ không vào cung làm thái giám.

17.

Thái giám trực đại môn ở điện Dung quý phi thấy Trương Sinh nhanh chóng mời y vào.

Trương Sinh mỉm cười khẽ gật đầu với hắn. Sau đó nhanh chóng theo chân cung nữ đi vào. Trương Sinh vẫn có chút không quen việc người khác quỳ xuống hành lễ khi y truyền chỉ ý cùng trao ban thưởng của hoàng đế. Nhưng đây là phép tắc a...

Quế Chi cung nữ theo hầu của Dung quý phi nhận ban thưởng từ tay Trương Sinh. Y cúi đầu hành lễ với quý phi, đang định rời đi thì đã nghe tiếng quý phi gọi lại:

"Tiểu thái giám, ngươi tên Trương Sinh?"

"Hồi bẩm quý phi nương nương, nô tài là Trương Sinh."

Trương Sinh giữ đúng tư thế đáp lời quý phi. Trong lòng đột nhiên chột dạ. Quả nhiên y nghĩ không sai.

"Ta nghe hoàng hậu nói. Ngươi... làm nổ ngự thiện phòng?"

"A???"

Trương Sinh bấm bấm tay, biết ngay mà! Cả hậu cung đều biết đến y sau "chiến tích huy hoàng" ở ngự thiện phòng. Trương Sinh khó khăn ngẩng đầu lên. Lại thấy quý phi thanh tú đoan trang giờ đây khuôn mặt đầy tiếu ý. Chúng nô tài xung quanh nàng cũng đang nhịn cười đến run rẩy cả người.

"Hồi bẩm nương nương, cái đó... là sự cố thôi ạ."

"Nếu hôm đó không phải Quế Chi đến ngự thiện phòng lấy điểm tâm thì ta cũng không tin. Lại đây, kể cho ta nghe xem ngươi làm nổ như thế nào." Quý phi vẫy tay ra hiệu Trương Sinh đến.

"Nương nương, Long Đức điện còn việc, nô tài còn phải..." Trương Sinh yếu ớt kiếm cớ.

"Quý phi đã cho người truyền tin đến Long Đức điện rồi. Ngươi cứ ở đây bồi nương nương kể chuyện đi." Cung nữ Quế Chi ngắt lời Trương Sinh.

Nhưng Trương Sinh có thể thấy trong mắt nàng ta cũng ánh lên tia tò mò. Chúng nô tài xung quanh cũng đang mắt trộm liếc, tai vểnh lên tập trung về phía y. Ma ma theo hầu quý phi thế mà còn nhiệt tình bày ra trà cùng điểm tâm.

A a...

Trương Sinh thề hắn sẽ không bao giờ đυ.ng vào bếp lò hay nấu nướng!

18.

Đến cung quý phi gần cuối giờ mẹo(9h) nhưng đến tận đầu giờ mùi(5h) Trương Sinh mới được "thả" ra.

Dung quý phi sinh thời cũng rất thích nghe các câu chuyện kì lạ, nàng bắt Trương Sinh kể lại rõ ràng quá trình y làm nổ nồi kinh động thánh giá, nếu không phải Quế Chi can ngăn hẳn quý phi còn muốn Trương Sinh thực hiện lại quá trình. Nhan ma ma trưởng sự ở cung quý phi từng nghe ngự trù khen y biết nhiều công thức món ăn ngon. Thế là Nhan ma ma cùng các cung nữ ở cung quý phi vây quanh hỏi Trương Sinh.

Bị nhiều người nhiệt tình vây quanh thế, Trương Sinh chỉ có thể thành thành thật thật hỏi gì đáp nấy. Thái giám ở cung quý phi nhìn Trương Sinh, trong mắt ánh lên tia thương hại(!?).

Thương Sinh được quý phi ban thưởng cơm dùng tại chỗ. Lúc về còn được các cung nữ tỷ tỷ tặng bánh. Trương Sinh cảm thấy rất an ủi.

Nhìn trời, chắc tầm giờ mùi. Lúc nãy Nhan ma ma cũng có nói khi người quý phi truyền tin đến Long Đức điện thì Lý công công cũng có dặn dò bảo xong việc chỗ quý phi thì Trương Sinh có thể nghỉ.

Trương Sinh cảm thấy hôm nay thật tốt, tay áo chất đầy túi đựng các loại bánh kẹo. Trương Sinh vui vẻ quay về nơi ở.

19.

Trời dần về đêm. Trương Sinh cũng sắp đến nơi ở. Nghĩ đến cảnh lát nữa phải ra giếng múc nước tắm rửa, y có chút lười. Lần sau nhất định bàn bạc với các huynh đệ thái giám làm một dây chuyền truyền nước mới được!

Sột soạt.

Âm thanh kì lạ phát ra phía trên nơi Trương Sinh đi ngang. Mà nơi hẻo lánh ít người qua lại này là đường tắt mà Trương Sinh mới phát hiện gần đây để về khu ở riêng cho thái giám.

Trương Sinh không nhát, y là một người gan dạ. Y ngẩng đầu lên nhìn. Cách mặt đất tầm 5m chỉ thấy một tiểu hài tử ăn mặc hoa lệ tầm 4,5 tuổi đang chật vật bám víu ôm thân cây mếu máo đưa mắt nhìn Trương Sinh. Có lẽ đã ở trên đó khá lâu nên nhìn y phục của tiểu hài tử khá lấm lem, giọng kêu cũng bé như muỗi:

"Cứu..."

Trương Sinh thầm nghĩ đây hẳn là tiểu công tử của quan lại nào đó được tiến cung chơi không may bị lạc. Chứ trong cung hiện tại không có công chúa hoàng tử nào nhỏ cỡ này a.

"Ngươi... a, công tử, ngài cố chịu chút. Ta... à nô tài lên đưa ngài xuống nhé?"

"Đừng lên... hức... sẽ gãy." Tiểu công tử mếu máo.

Trương Sinh đưa mắt nhìn thân cây tiểu công tử ôm. Quả nhiên có dấu hiệu nứt gãy. Nếu hôm nay không có y, sợ là tiểu hài tử này sẽ ở đây cả đêm mất. Thật đáng thương. Nghĩ nghĩ, Trương Sinh quyết định để bánh kẹo trong vạt áo ra hết. Sau đó tiến đến vị trí dưới tiểu công tử. Y giang tay:

"Công tử, ngài thả tay nhảy xuống đi. Nô tài sẽ hứng."

"Ta sợ..." Tiểu công tử mếu máo.

"Ta có bánh kẹo ngon lắm. Công tử dũng cảm nhảy xuống, nô tài sẽ tặng ngài ăn có được không? Nô tài ở dưới này nhất định sẽ hứng được ngài." Trương Sinh mềm giọng dỗ dành. Vẫn là trẻ con a...

Có lẽ tiểu công tử thật sự bị đói và cũng sợ Trương Sinh bỏ đi. Chỉ thấy tiểu công tử mím môi, sau đó dùng sức bình sinh buông lỏng tay rơi xuống. Trương Sinh cũng không chút chần chừ nhanh chóng đón được tiểu công tử. Cả hai ngã lăn xuống bụi cây gần đó. Tiểu công tử run run níu lấy Trương Sinh. Trương Sinh vỗ nhẹ nhẹ lưng tiểu công tử dỗ dành.

Một năm qua Trương Sinh rất chăm chỉ luyện tập và lực cơ tay rất tốt nhờ thường xuyên phụ Lý công công dọn dẹp An Tâm điện của hoàng đế. Nhờ vậy mới đủ sức đón lấy tiểu công tử. Nếu không sợ là cả hai bị thương không nhẹ rồi.

20.

Trong cung có quy định cấm cung nhân không phận sự đi đêm nên Trương Sinh quyết định bế tiểu công tử đang mê man về chỗ mình ở. Y thầm nghĩ ngày mai đưa tiểu công tử đến Lý công công tìm người nhà.

Tiểu công tử nhỏ đã bình ổn hơn lúc chiều, sau khi được Trương Sinh tắm rửa thay y phục(đồ của Trương Sinh)thì đang ngoan ngoãn ngồi ăn. Có lẽ tiểu công tử đã ở trên cây rất lâu và hắn rất đói nên ăn gần hết số điểm tâm mà cung quý phi cho Trương Sinh. Trương Sinh vốn thích hài tử, nhìn hắn ngoan ngoãn ăn mà đau hết cả lòng. Gần cuối giờ thân(9h), Trương Sinh giúp tiểu công tử vệ sinh cá nhân, sau đó nhẹ giọng nói:

"Công tử, đêm này ngài tạm ngủ ở đây nhé. Vì cung lý có quy định cung nhân không phận sự không thể tùy tiện đi lại nên ngày mai nô tài đưa ngài đến gặp Lý công công để tìm người nhà ngài nhé?"

Trương Sinh vốn định đợi tiểu công tử tắm rửa ăn uống xong sẽ hỏi kĩ thân nhân hắn là ai. Nhưng thấy tiểu công tử vẻ mặt mệt mỏi ỉu xìu như mèo dính mưa thì không nỡ. Vì vậy y quyết định để tiểu công tử ngủ lại đây một đêm và mai sẽ giao cho Lý công công.

"Ừ... ta buồn ngủ."

Trương Sinh không khỏi mềm cả lòng nhìn tiểu công tử. Y loay hoay trải chăn gối sau đó nhường vị trí êm nhất cho hắn ngủ. Còn bản thân y thì nằm mé ngoài. Một phần Trương Sinh cũng lo lắng trẻ con ngủ sẽ lăn rơi khỏi giường nên không dám để tiểu công tử ngủ một mình.

Trương Sinh cũng dần chìm vào giấc ngủ.

...

Giữa khuya, bên tai Trương Sinh vang lên tiếng đập cửa dồn dập, cùng tiếng người quát tháo ầm ĩ.

Trương Sinh nhíu mày, hơi chật vật mở mắt. Y chưa kịp định thần thì đã cảm nhận bên má đau nhói. Trương Sinh ngã xuống giường, tiếp theo vùng bụng cũng quặn thắt. Y khó khăn mở mắt, là bị đá!?

Trương Sinh muốn mở miệng phản bác nhưng khi y vừa mở miệng thì đã khụ khụ liên tục và ho ra máu. Cảm giác khoang miệng bị rách xen lẫn vùng bụng bị đạp khiến y đau đến choáng váng.

Trương Sinh dần gục xuống. Chỉ kịp thấy tiểu công tử ngủ say trên giường đang được một nữ nhân ăn mặc cầu kì bế lên. Còn bản thân Trương Sinh thì liên tục bị tác động khiến y không vùng vẫy nổi. Tầm mắt Trương Sinh mờ mịt dần. Y lại buồn ngủ rồi.

[Đau quá...]