Hệ Thống Thay Đổi Nhân Sinh

Chương 4

Trông tôi rất mảnh mai thế thôi, chứ thực ra tôi chạy rất nhanh.

Đến khi Hứa Lãng ra ngoài tìm tôi thì tôi đã chạy mất tăm.

Trong căn phòng chứa đồ cũ nát, tôi ngồi trên tấm đệm tập thể dục đã bị lòi ruột bông, lấy cuốn từ vựng nãy tranh thủ hỗn loạn nhét vào cặp ra.

Rất tốt, yên tĩnh, thích hợp cho việc ghi nhớ từ vựng.

Tôi vừa lẩm nhẩm, vừa dựng giá đỡ điện thoại lên, quay một đoạn video cho mình. Dự định về nhà đăng lên mạng.

Trong thời đại nền kinh tế Internet phát triển như thế này, vẻ đẹp tuyệt vời này có thể nhanh chóng thay đổi.

Tôi thường đăng bài về việc học hàng ngày trên tài khoản của mình, hiện tại tôi có 600.000 fan.

Fan thân thiết gọi tôi là 【 Con gái 】, họ rất thích xem tôi học thuộc lòng và học bài.

Một cô bé trắng trẻo xinh đẹp, học giỏi, thông minh, thử hỏi ai lại không muốn có một cô con gái như thế này chứ?

Trong số tất cả những người nổi tiếng xinh đẹp trên Internet, tôi nhanh chóng nổi lên, với tỷ lệ 90% fan nữ, nhờ có một nhóm fan mẹ trên mạng.

Đúng như tôi suy đoán, đối với việc thu thập điểm yêu thích thì hệ thống không giới hạn là nam hay nữ.

Tình yêu mà các bà mẹ trên mạng dành cho tôi, cũng được coi là chinh phục thành công.

Nhờ có vẻ đẹp do hệ thống ban tặng, cộng thêm thân phận học sinh mà tôi không còn bị hăm dọa nữa.

Đôi khi nhìn vào gương, tôi cũng sẽ cảm khái khuôn mặt này của mình thật sự rất kỳ diệu.

Đằng sau tài khoản là tràn ngập những tin nhắn riêng trưng cầu ý kiến từ những người tìm kiếm tài năng, họ đều nói tôi nên đến làng giải trí để tỏa sáng, trở thành đại minh tinh.

Ở kiếp trước, Lâm Tri Niệm cũng từng bước vào giới giải trí một thời gian ngắn, nhưng con bé như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh bị những người đàn ông mến mộ nó che giấu.

Sau này, sau khi nó mất đi nhan sắc, thường xuyên có các blogger* chỉnh sửa những bức ảnh của nó để so sánh, cảm khái mỹ nhân đến tuổi xế chiều.

(营销号: Doanh tiêu hào/yxh: Một dạng blogger, là những acc lấy lưu lượng hoặc lợi ích làm mục tiêu, tin tức có thật có giả, mục đích chủ yếu tạo nên tranh luận, đa số không nhận được uỷ quyền chính thức để công bố tin tức nên đa phần mọi người không có ấn tượng tốt. Yxh thường có một sức ảnh hưởng nhất định, nên nhiều tổ chức/tập thể đôi khi sẽ bỏ tiền ra thuê yxh, thuỷ quân để sáng tác tin tức, khuấy động dư luận, tác động tới quần chúng người đọc.)

Tuổi xế chiều cái con khỉ, lúc đó con bé mới ba mươi hai tuổi thôi chứ nhiêu.

Kiếp này tôi không còn IQ cao nữa, đầu óc chỉ ở trình độ của người bình thường, hiển nhiên là tôi không còn thích hợp để cố sống cố chết vào giới học thuật.

Nhưng tôi cũng không có ý định ra mắt sớm như vậy.

Người bình thường cũng có thể thi vào trường đại học tốt nếu cố gắng nỗ lực.

Trong nền kinh tế Internet, tôi có thể lợi dụng sắc đẹp để nhanh chóng thay đổi.

Bán sắc đẹp cũng không phải là kế hoạch lâu dài.

Tài khoản của tôi đang hoạt động rất thuật lợi, còn điểm số của Lâm Tri Niệm lại bắt đầu không ổn định.

Con bé tức giận hỏi hệ thống: "Tôi không phải là học sinh giỏi sao? Sao tôi vẫn gặp phải những câu hỏi không làm được?"

Âm thanh nghiêm túc, máy móc của hệ thống lạnh lùng vang lên: "Tôi chỉ có thể cho cô chỉ số IQ, ký chủ cần tự mình học tập."

Lâm Tri Niệm cũng không phải là người có thể ngồi yên, bắt con bé học tập chẳng thà g.i.ế.t nó đi còn hơn.

Nhưng một lần nữa đứng hạng 2 lớp sau kỳ thi, thì nó buộc phải bắt đầu đọc sách học tập.

Với sự hỗ trợ của hệ thống, con bé rất dễ dàng học tập.

Rất nhanh nó đã trở lại vị trí đứng đầu lớp.

Bố mẹ tôi rất hài lòng với việc này, ai ai cũng thích những đứa trẻ học giỏi mà. Vả lại bố mẹ tôi đặc biệt cố chấp về trình độ học vấn.

"Thanh Di, con có thể học tập em gái con không? Vừa rồi con thi chỉ xếp hạng hơn 70, còn Tri Niệm lần nào thi cũng được hạng nhất."

Tôi nghiêng đầu nhìn ông, cười nói: "Bố, nhưng so với trước con đã tiến bộ hơn nhiều rồi mà."

"Giáo viên chủ nhiệm nói, điểm số của con cũng có thể thi được vào một trường đại học tốt."

Mẹ tôi cau mày, kiếp trước bà cũng không thích Lâm Tri Niệm, nhất là sau khi Lâm Tri Niệm ngày càng xinh đẹp, bà luôn cảm thấy Lâm Tri Niệm không đứng đắn.

Kiếp này, sự nghi ngờ này lại rơi xuống người tôi.

"Mẹ nghe nói con rất thân với một thằng bé không đoàng hoàng?

"Lâm Thanh Di, ra ngoài thì đừng có làm mất mặt gia đình chúng ta!"

Lâm Tri Niệm nhìn tôi có chút hả hê.

Chờ bố mẹ giận xong, nó mới tủm tỉm bước tới, kéo tôi cùng soi gương:

"Chị, xinh đẹp có tác dụng gì đâu? Lần này, em mới chính là đứa con mà bố mẹ thật lòng yêu thương."

Tôi nhìn nó, thầm thở dài trong lòng.

Sống lại một đời rồi sao vẫn ám ảnh với những thứ này chứ?

Thực ra, bố mẹ không yêu ai cả.

Họ chỉ thích những đứa trẻ có thể mang lại lợi ích cho gia đình thôi.

Kiếp trước, sau khi tôi trở thành một nhà khoa học nổi tiếng, bố mẹ đã trở thành tấm gương sáng cho người thân và bạn bè, vì sĩ diện mà luôn gọi tôi ra khỏi phòng thí nghiệm chỉ để gặp gỡ mọi người.

Không phải ai cũng may mắn có được bố mẹ yêu thương con cái hết lòng.

Đôi khi, tình yêu của bố mẹ cũng phải trả giá.

Nhưng không sao, chung quy cuộc sống luôn phải chấp nhận những việc không hoàn hảo.