Tiếng kèn vang lên cao vυ't suýt chút nữa khiến Tang Huỳnh bay mất, còn mặt con thú cưỡi gió đã chuyển sang màu tím sẫm.
Tang Huỳnh: "Ngươi tu hai môn công pháp, không phải là song tu nhị hồ và kèn chứ?"
Ngươi thật không khiêm tốn chút nào!
Tử Hoài dừng thổi, gãi đầu: "Hình như không có tác dụng..."
Tang Huỳnh đành nhìn Thời Lan, vị tỷ tỷ Ma tộc lạnh lùng này, nhìn là biết rất lợi hại!
Chỉ thấy Thời Lan lấy ra một cây bút vẽ.
Ồ?
Chẳng lẽ là vẽ phù?
Nàng ấy vung bút trên giấy, một lát sau đã hoàn thành bức chân dung của con thú cưỡi gió.
Phải nói là vẽ rất giống.
Con thú cưỡi gió cuối cùng không chịu nổi: "Có thể tôn trọng chút không, lão tử dù sao cũng là Ma thú cấp 3!"
Nói xong, cuồng phong ập đến.
Tang Huỳnh bị thổi bay đi rất xa, xoay vài vòng trên không, rồi nàng ngã xuống một bãi cỏ.
"Ký chủ!"
"Ký chủ!!"
"Mau tỉnh lại, gần đó có Ma thú con chưa nhận chủ! Mau nhặt lượm đi!!!"
Tang Huỳnh ngã đến đầu choáng mắt hoa, bị hệ thống trong đầu gào thét làm cho tỉnh táo lại, nàng bò dậy nhìn quanh, thấy mình đang ở giữa bãi cỏ cao nửa người, bốn bề yên tĩnh, dường như nàng bị thổi đến một khu vực hẻo lánh không người của bãi tập luyện.
Theo sự chỉ dẫn của hệ thống, nàng vừa đi vừa hỏi: "Ấu tể Ma thú có thể nhận chủ sao?"
Theo những gì nàng đã chứng kiến mấy ngày nay, nàng cho rằng Ma tộc và Ma thú có quan hệ không đội trời chung, Ma tộc săn gϊếŧ Ma thú để đoạt lấy thú đan, mà hàng năm khi trào dâng Ma triều, hàng trăm ngàn Ma thú tràn ra từ vực sâu Ma quật, cũng khiến Ma tộc chết chóc nặng nề.
"Hầu hết Ma thú đều bị bản năng sát sinh chi phối, Ma tộc có thói quen săn gϊếŧ Ma thú là để luyện tập bản thân, cũng là để giảm bớt áp lực khi Ma triều đến."
"Chỉ có một số ít Ma thú có trí tuệ, có thể nhận chủ thông qua khế ước, nếu có một bạn đồng hành là Ma thú khế ước, tất cả Ma tộc đều sẽ ghen tỵ với ngươi!"
"Ma tộc đã gϊếŧ nhiều Ma thú như vậy, ấu tể có thù hận Ma tộc không?"
"Ma thú không có khái niệm bầy đàn, chúng đều là cá thể độc lập, chỉ cần ngươi không gϊếŧ cha mẹ của nó, ấu tể sẽ không vô cớ ghét ngươi."
Lời hệ thống nhắc nhở nàng rằng nàng đã xuyên sách, nhiều thứ không thể nhìn theo quan niệm cũ.
"Đây là ấu tể của loài Ma thú nào vậy?"
"Dựa theo kiểm tra của ta, ít nhất là một Ma thú cấp tám!" Tiểu Lục kích động phát ra âm thanh điện tử: "Ký chủ, Ma thú cấp tám siêu ngầu nha!! Chỉ cần dắt ra một con thôi cũng đã siêu đẹp rồi! Uy phong lẫm liệt, cao lớn uy mãnh, đẹp đến rớt cằm!!"
Tang Huỳnh: ...
"Tiểu Lục à, ngươi bình tĩnh chút, coi chừng làm cháy CPU."
"Ồ."
Hệ thống trong đầu nàng bớt nóng một chút, nhưng vẫn rất kích động: "Xông lên, chính là cái hang động phía trước!!"
Tang Huỳnh bước vào trong hang động.