Chờ Cậu Chuyển Trường Lâu Lắm Rồi

Chương 1

Cái nóng tháng tám ở Tây Thành vẫn chưa nguôi, trên đường phố vẫn có thể nhìn thấy người qua đường mặc áo ngắn tay.

Mùa hè ở các thành phố phía Nam luôn ẩm ướt và oi bức. Hai ngày trước trời mưa rất to, mặt đất ẩm ướt đến giờ vẫn chưa khô. Cổng trường Nhị Trung Tây Thành là vỉa hè lát đá cũ kỹ, học sinh mặc đồng phục rải rác đi lại trên vỉa hè.

Những bức tường trầy xước hai bên được bao phủ bởi nhiều lớp báo.

Càng đến gần cổng trường, một nửa bức tường vẽ đủ các loại quảng cáo to nhỏ.

--Thầy bói đoán mệnh! Tôi có thể tìm ra họ của bạn trong một phút!

---Phù hổi tâm chuyển ý công hiệu mạnh mẽ hôm nay giảm giá, năm tệ một tấm, có chứng nhận học sinh giảm hai mươi phần trăm!

----Vạn lượng tìm cha! Những người đáp ứng yêu cầu: Không giới hạn độ tuổi, cấp bậc thấp nhất của Vương Giả Tinh Diệu!

Quảng cáo cuối cùng còn đính kèm ảnh chụp màn hình năm lần quỳ gối liên tiếp.

Trên đó có một khẩu hiệu khiến người ta phải khóc:

"Giúp hồi sinh hẻm núi, thắp sáng ước mơ của hàng ngàn trẻ em!"

"Cha, người ở đâu... Con ở trong Hẻm núi Vương Giả rất nhớ người..."

Tiếng ve kêu không ngừng.

Giờ nghỉ trưa, cổng trường Nhị Trung mở cửa nửa tiếng để cho học sinh mua đồ ăn trưa tại phố ăn vặt trước cửa.

Nhiều nữ sinh mặc đồng phục ngồi trong quán trà sữa, âm thầm lấy điện thoại di động ra lướt QQ. Lúc này, diễn đàn trường Nhị Trung Tây Thành đã bị che lấp bởi một bức ảnh chụp lén.

Tường thông báo Nhị Trung Tây Thành: [Woaaaaaaa, các đồng chí ơi, trưa hôm nay có một chiếc Rolls-Royce đậu trước cổng trường! Có hình ảnh chứng thực. Đây là công chúa hay thiếu gia nhà nào đích thân đi học vậy?]

Bình luận theo sau:

"6666."

"Tôi thấy rồi, xe vẫn còn đậu ở đó."

"Nghe đồn là học sinh chuyển trường, hình như được chuyển đến lớp thực nghiệm năm hai!"

"Lớp thực nghiệm? Phú nhị đại nào luẩn quẩn trong lòng mà lại năm hai chuyển đến lớp thực nghiệm trường ta? Sống lâu thêm vài năm nữa không phải tốt hơn sao..."



Bức ảnh chiếc Rolls-Royce trên diễn đàn trường đã được chia sẻ lại hơn một nghìn lần, nhưng người khởi xướng lại hoàn toàn không hề hay biết.

Hạ Khâm đeo một cái cặp sách trống màu đen, tay phải xách một chiếc vali, lặng lẽ an tĩnh đứng trước cửa phòng giáo vụ.

Thoạt nhìn, đây là một thiếu niên mảnh khảnh. Dáng người thẳng tắp, nhưng có thể nhìn ra không tới một mét tám. Mái tóc hơi dài, chỉ là cậu đeo một cặp kính gọng đen cồng kềnh, che đi phần lớn giá trị nhan sắc.

Nếu quan sát cẩn thận, không khó để phát hiện ra là đây là một soái ca bắt mắt quá mức đẹp trai.

WeChat liên tục hiện lên tin nhắn, là người bạn thời thơ ấu của cậu ở Bắc Kinh, cô quý cô Diêm Mạn - dù đang ở Bắc Kinh cách xa hàng ngàn dặm nhưng vẫn không ngừng lo lắng.

Tin nhắn thoại lần lượt được gửi đến, mỗi tin nhắn kéo dài hơn sáu mươi giây, Hạ Khâm rũ mắt nhìn, nhưng lại không bấm vào, mặt không đổi sắc trả lời: [Đã biết.]

[Cậu biết cái gì???]

Quý cô Diêm nhìn thấy câu trả lời của cậu, cô liền qua gửi ba biểu tượng cảm xúc đậu nành tức giận. Có thể thấy rằng cô ấy đang tức giận đến mức nào.

[Cậu nghe tin nhắn gần nhất của tớ chưa??]

Hạ Khâm click mở ra, giọng nói chuẩn Bắc Kinh của quý cô Diêm vang lên: "Mẹ của mẹ gọi là bà nội, vậy xin hỏi bố của bố gọi là gì?"

Hạ Khâm: "..."

"Cậu bị bệnh à. Gửi cái này cho tớ làm gì?"

Quý cô Diêm nói một cách chính đáng: [Để kiểm tra cậu có cẩn thận nghe kỹ giọng nói của tớ không ý mà.]

Hạ Khâm gửi sáu cái dấu chấm qua lần nữa.

Quý cô Diêm vẫn kiên trì gửi tin nhắn, lần này thì đánh chữ: [Khâm ca, cậu đừng lo lắng. Mặc dù cậu đã chuyển đến Tây Thành nhưng tâm hồn và tinh thần của cậu sẽ vĩnh viễn lưu lại trường Trung học số 13 nơi thủ đô vĩ đại của chúng ta!]

Hạ Khâm lười để ý tới cô: [Nói tiếng người đi.]

Quý cô Diêm: [Tiếng người ý là cậu phải chăm sóc bản thân thật tốt, các chị em đợi cậu gϊếŧ về Bắc Kinh!]

Quý cô Diêm do dự một lúc rồi nói: [Sau khi cậu thôi học Du Tỉnh vẫn luôn hỏi cậu đi đâu, nhưng tụi tớ vẫn chưa nói với hắn, bởi vì những tên tra nam thì không được house* và mấy tên liếʍ cẩu* cũng vậy (Đậu nành cười)]

*Không được house: một cách nói lái, house phát âm gần với 好死 (haosi) = chết tử tế; không được house = không được chết tử tế

*Liếʍ cẩu: người ta dùng loại hành vi này để mô tả một loại người vì lợi ích mà làm hài lòng người khác một cách trơ trẽn, bất chấp thái độ của người kia; ở đây gần nghĩa với đeo bám, simp chúa

Không kịp chuẩn bị đột nhiên nhìn thấy tên bạn trai cũ, biểu cảm Hạ Khâm hơi khựng lại, không có cảm giác gì nhiều.

Thậm chí, ngay cả khi “bạn trai cũ” này vu cáo cậu gian lận, công khai chuyện cậu là “đồng tính luyến ái” khiến cậu bị đuổi học, bị lưu đày từ thủ đô đến thành phố phía Nam mang tên “Tây Thành” này.