"Không hổ là game, muốn lửa có lửa. Ngọn lửa tuy nhỏ nhưng dùng cho sinh hoạt hằng ngày là đủ rồi, rồi, đặt thịt lên giá nướng ~"
Miếng thịt lớn đặt trên giá nướng chuyển màu nâu đậm, tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
Nguyễn Sinh Thư: "A a ~ cái con game này không hổ là game được đánh giá bốn sao kể cả chưa ra mắt, không uổng ba tháng tiền tiêu vặt của mình! Thơm quá đi ~"
"Ực ực."
Tiếng nuốt nước bọt vang lên, Nguyễn Sinh Thư mở kho đồ định lấy dao cắt thịt ra: "Không có dao? Quên nữa, mình mới chơi, trong túi ngoại trừ miếng thịt mình vừa săn được thì không còn gì nữa. Thôi kệ, cắn ăn luôn."
Cậu cầm lấy cây xiên thịt, miếng thịt lớn được nướng chín, há miệng cắn một miếng to.
"Nhoàm nhoàm, ực. Thịt mềm ngon, vị nướng thơm nhạt, nếu có gia vị sẽ ngon hơn."
[Hệ thống] Người chơi Bách Thư sáng tạo món ăn thành công, đánh giá một sao, mời đặt tên.
Nguyễn Sinh Thư: "Thịt nướng thôi."
[Hệ thống] Thịt nướng: hồi 10 điểm HP. Đánh giá 1 sao. Nhận xét: Món ăn đơn giản cho chuyến cấm trại, mong rằng người nấu sẽ có tay nghề cao, nếu không sẽ thành một thảm họa.
Nguyễn Sinh Thư: "Mặc dù hương vị khá nhạt nhưng nếu ướp với gia vị sẽ rất ngon, chất thịt non mềm như này mà đánh giá 1 sao cấp trắng, không biết thịt cao cấp hơn sẽ có vị gì ha."
Nguyễn Sinh Thư ăn xong, hứng khởi đi chậm đến mục tiêu. Trên đường đi cậu vẫn hay dừng lại. Lúc thì do hái trái dại ven đường, lúc thì do đánh quái nhỏ.
"Thôn tân thủ đúng là an toàn ghê, nãy giờ quái cấp cao nhất mà mình thấy là cấp năm thôi ~ ôi, mình lên level rồi!"
"Cửa sổ trạng thái."
Tên: Bách Thư.
Level: 3 ( Exp: 1547/2000)
Nguyễn Sinh Thư: "Quào, đánh quái cũng nhận được kinh nghiệm ha."
Kế đó, cậu vừa đánh quái vừa đi đến địa điểm nhiệm vụ, khi đến nơi thì cậu đã là ở lv 6 rồi.
Nguyễn Sinh Thư nấp sau một thân cây lớn, tư thế rình rập như biếи ŧɦái theo dõi con gái nhà lành.
Thèo tình hình quan sát có thể kết luận, có 4 con quái nhỏ lv 8 và một con boss nhỏ lv 10, nạn nhân bị nhốt trong lòng sắt, khó thoát.
Nguyễn Sinh Thư: "Level đều cao hơn mình, làm sao đây."
"Kệ, Xong lên thôi!"
Nguyễn Sinh Thư như con ngựa điên mất dây, xong thẳng vào ổ quái, là quái slime thường thấy trong các game.
Nguyễn Sinh Thư: "Hiểu rồi, nóc ao nè." Cách tấn của slime nhỏ khá đơn giản, đó là ủi một cái rồi nhảy tưng tưng tại chỗ vài cái, còn boss nhỏ thì là nhảy lên cao rồi đập xuống, sau đó cách vài giây mới tấn công lần nữa.
Nguyễn Sinh Thư: "Ái chà, mặc dù đánh hơi lâu vì chênh lệch level nhưng vẫn có tác dụng nha, né né đánh đánh đánh!"
Mặc dù chỉ có đánh thường với dame ít ỏi nhưng điều này không làm khó được người chơi game lành nghề như cậu. Vật lộn chừng năm mười phút đồng hồ thì cậu thành công xiêng hết lũ quái, cùng lúc đó, ánh sáng thăng cấp vây quanh người cậu, nhân vật lên lv9.
"Rồi rồi, mở l*иg để giao nhiệm vụ thôi ~"
L*иg giam được mở ra, npc bên trong bước ra khóc xước mướt: "Cảm ơn ca ca, hu ~"
Nguyễn Sinh Thư: "Bình tĩnh nào bé ơi, mau đi về thôi."
....
Trở lại cổng thành người chơi, sau khi giao xong nhiệm vụ, cậu được exp và 200 vàng như đã hứa, sau khi có tiền, cậu bước chân vào thành.
Đậu Nha: Xin chào, cậu vậy mà nhanh như vậy đã lên lv9, trâu bò! Chỉ cho tui với được không?"
Một người chơi chạy đến trước mặt Nguyễn Sinh Thư, đối phương có lv4 và trên tay cầm một sọt trái cây.
Nguyễn Sinh Thư cũng không keo kiệt mà nói: "Nhiệm vụ giải cứu ở trước cổng thành, sao không nhận?"
Đậu Nha: "Chú thích của nhiệm vụ đó là quái lv9 và lv10, đa phần mọi người đều vào thành làm nhiệm vụ chạy vặt nâng lv lên rồi mới đi đánh cho chắc á."
Ồ, ra vậy, hèn gì người chơi xung quanh đa phần ở lv 5. Sau khi tạm biệt người chơi đó thì cậu đi xung quanh thành tân thủ.
Nhanh chóng mua một con dao bếp và một số dụng cụ làm bếp tiện lợi tốn 50 đồng vàng, lập tức kho đồ bị chiếm mất năm ô, cậu không thể không dọn những vật phẩm khác ra.
"Lông trâu 1 sao x12, dịch slime 1 sao x9, sừng vỡ 2 sao x3, mật ông 1 sao x3, thịt rừng 1 sao x7,...v...v..."
"Kho đồ có mỗi 10 ô, sao chứ nỗi chứ." Nguyễn Sinh Thư cầm những vật phẩm nhẹ trên tay, còn những vật nặng thì cho vào kho đồ. Nhanh chóng đi dạo tiếp.
"Khu sinh hoạt?"