Login Đăng Tiên

Chương 2: Nhiệm Vụ Người Mới 1

[Hệ thống] Chúc mừng ngài nhận được vật phẩm cấp cam chúc ngài chơi game vui vẻ.

Nguyễn Sinh Thư: "Cấp cam? Ồ đây rồi, xếp hạng cấp bậc từ thấp đến cao là màu trắng, lục, lam, tím, cam, a hi hi~ mình cũng may ghê chứ bộ."

Để coi, vật phẩm chúc phúc tăng 50% tỉ lệ rớt vật phẩm màu lam, 30% tỉ lệ rớt vật phẩm cấp tím, 10% tỉ lệ rớt vật phẩm cấp cam.

Nguyễn Sinh Thư: "....may dữ!? Này khác gì ăn gian đâu chứ. Thôi kệ, hên mình mà a hi hi~"

[Hệ thống] tạo nhân vật hoàn tất, chào mừng người chơi Bách Thư đến với Đăng tiên.

[Hệ thống] nơi có sinh mệnh ắt có tranh đấu, con đường thành tiên gian khổ khó kể, liệu, bạn có thể vượt qua, bước chân lên tiên toạ quyền thế, nắm giữ sức mạnh bình định chúng sinh.

Âm thanh của hệ thống vang lên bên tai, kèm theo đó, khung cảnh mặt nước với cây cổ thụ dần biến mất.

"?....! A a a a!"

Nguyễn Sinh Thư rơi vào hư không, từ trên trời độ cao hơn 3000m đang rơi xuống với vận tốc tự do.

Cậu hét lên một cách thoả thích, hưng phấn nhìn cảnh sắc mênh mông bát ngát bên dưới.

Hỏi cậu sao không sợ? Nguyễn Sinh Thư cũng chả biết.

Khi gần tiếp đất, tốc độ rơi chậm lại, cậu dễ dàng dùng hai chân tiếp đất mà chẳng bị gì.

"A a a a a cứu ặc!!!"

Cùng lúc đó, trên trời rơi xuống rất nhiều người, họ điều là người chơi giống cậu.

Phải nhỉ, đông là đúng rồi. Hôm nay là ngày khởi chạy của Đăng Tiên mà~

"Ôi mẹ ơi hù chết bà rồi! Nghĩ sao mà rơi thẳng từ trên trời xuống vậy hả?!"

"Moá moá, kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn tè ra quần rồi!"

"TᏂασ mẹ cút, muốn tè đi ra chỗ khác tè!"

Nguyễn Sinh Thư nấp một bên ít người khó thấy, hưng phấn nhìn đám đông, thật nhiều người, từ nhỏ đến lớn đây là lầm cậu thấy nhiều người như vậy.

Nguyễn Sinh Thư điều chỉnh màn hình trạng thái ảo đến một góc dễ nhìn mà không ảnh hưởng cậu làm việc khác.

Ánh mắt rơi vào dấu chấm than trên một người npc.

Nguyễn Sinh Thư: "Xin hỏi, dì có cần giúp gì không?"

Người phụ nữ vẫn luôn khóc thút thít quay qua cầu xin cậu: "Ai ôi tiên trưởng, xin hãy cứu con tôi, nó bị ma vật bên trong rừng bắt mất rồi!"

Cùng lúc đó, trước mặt cậu hiện lên khung nhiệm vụ, cậu dứt khoát nhận lấy: "Nhiệm vụ người mới à, hay quá!"

Nhiệm vụ: Tiêu diệt ma vật và giải cứu con trai Dương đại mụ.

Mục tiêu: Tiêu diệt ma vật (0/5). Giải cứu nạn nhân (0/1).

Phần thưởng: Exp: 250. Vàng: 200.

Nguyễn Sinh Thư mở cửa sổ trạng thái của mình.

Tên: Bách Thư

Tuổi: 22

Chủng tộc: Nhân tộc.

Nghề nghiệp: Pháp sư.

Level: 1 (0/500).

Kỹ năng:....

Nguyễn Sinh Thư bước vào khu rừng theo bản đồ, thầm nghĩ: không có kỹ năng gì, chỉ có đánh thường do hệ thống cho, không biết có hoàn thành nhiệm vụ không đây~.

Trên đường đi cậu gặp một số quái nhỏ. Theo những game trước thường chơi thì những quái này ít rớt đồ, hoặc rớt đồ màu trắng, nhưng có vẻ do tác dụng của ngôi sao may mắn nên cậu có đồ khá ngon.

Túi đồ của cậu là của người mới, có 10 ô, mỗi ô chứa chồng lên không giới hạn.

Ụt ụt.

Con quái đầu tiên cậu thấy là một con heo nhỏ, khá đáng yêu, coi bộ ngon lắm đây, không biết game có cho ăn thử không.

Nguyễn Sinh Thư chạy tới đánh thường vào heo rừng, trò chơi cũng không cần niệm chú gì, chỉ cần giơ tay nhấc chân hoặc nói tên kĩ năng là được.

Mỗi đòn tấn công thường là 50 sát thương, cần đánh 5 đòn mới hạ được heo rừng. Cậu cũng suýt toi đời vì heo ủi, công nhận con heo này liều ghê, may mà né kịp.

Con heo biến mất, thay vào đó, chỗ heo rừng biến mất rơi ra một miếng thịt.

Nguyễn Sinh Thư: "Ồ ngon, nghe nhà phát hành bảo có thể sinh hoạt như thường trong game, để xem thử coi nó có ngon không~"

"Thịt heo con non, cấp trắng à, để xem phần giới thiệu nào. Thịt heo rừng non, chất thịt mềm ngọt nhiều dinh dưỡng."

Nguyễn Sinh Thư: "Hừm, nói thế chả khác nào bảo mình ăn thử! Ô kê la~ để mình nướng lên thử xem sao~"

Thời đại hiện tại ít ai sẽ học nấu ăn, rất nhiều việc điều giao cho robot làm. Nhưng người máy nấu ăn có thể đảm bảo mùi vị không tệ và đầy đủ dinh dưỡng ra thì chẳng có mỹ vị gì.

Với lại, đa phần mọi người đều dùng dịch dinh dưỡng, giờ là đầu bếp hơi bị đắt giá đó.

Nguyễn Sinh Thư nhặt củi khô xung quanh để nhóm lửa, dựng giá nướng, sau đó xuất hiện một vấn đề.

Làm cách nào để tạo ra lửa.

"Lửa."

Bụp~

Nguyễn Sinh Thư: =v= Được rồi này.